TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 107

Đúng trưa, anh bấm chuông. Cô ra mở cửa cho anh. Anh mặc bộ y

phục đẹp nhất - bộ anh mặc hôm dạ hội tháng Ba, quá nóng cho thời tiết lúc
này - và mang theo một chai rượu Feteasia alba de Cotnari mà hẳn anh đã
phải mua rất đắt, vì Elena có lần đã nói mẹ cô thích rượu vang ngọt. Anh có
vẻ rất thoải mái, hỏi chuyện cha mẹ về công việc của họ và khen bà về món
rau hầm rất ngon mà bà đã làm cho bữa ăn. Anh không phải loại người dễ
bị đe dọa. Elena vì vậy càng phục anh hơn. Ngay cả cha cô hình như cũng
đánh giá cao trình độ của anh. Mẹ cô cười với anh, tiếp thêm vào đĩa cho
anh, hầu như còn tán chuyện với anh. Khi bà mang những cốc cà phê lạnh
ra, rất ngon cho trời nóng nực, cha bắt đầu đề cập đến chủ đề mà ông muốn
nói với Jacob.

- Gia đình anh ở đâu?

- Ở Ixraen ạ, Jacob vừa bình thản đáp, vừa mỉm cười với Elena đang

lo lắng nhìn anh.

Cô biết một cuộc đấu tay đôi vừa mới bắt đầu. Cô nhớ lại những vở

kịch của Corneille mà bà Weinberg trước đây đã đọc cho cô nghe nhiều
đoạn. Không thể có kết cục may mắn được.

Jacob kể ngắn gọn về chuyện gia đình anh. Cha mẹ anh đã di cư về

Palestine năm 1948. Vì đã vào đại học, anh quyết định ở lại Bucarest để
học kĩ sư. Thế nhưng, sau đó, biên giới đóng cửa. Anh đã không gặp cha
mẹ và các em từ mười năm nay.

- Thật kinh khủng! - Bà thốt lên - Không có ai ở đây để chăm nom anh

à?

Cha Elena nhìn bà, bảo bà ngừng nói xen vào, rồi bình thản nói tiếp:

- Anh là người Do Thái, Jacob. Chúng tôi là người Cơ đốc. Anh sinh

ra là Do Thái, chúng tôi sinh ra là Cơ đốc, cứ như vậy, không ai trong
chúng ta có quyền chọn. Những người Cơ đốc và Do Thái có một lịch sử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.