TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 255

thông qua trang phục. Người Ixraen đều rám nắng, mặc quân phục hoặc
quần áo bãi biển, quần sóoc, sơ mi cộc tay và đi dép. Bà nhìn vào số giấy tờ
mà Doru vừa trả lại được viết bằng tiếng Hêbrơ, và tự hỏi tên bà ở đâu
trong thứ chữ hoàn toàn xa lạ mà chẳng bao lâu nữa bà sẽ học này. Bà lại
gần em rể và ngắt lời anh ta để hỏi. Anh ta chỉ ngón tay vào tờ giấy:

- Đây là họ chị, Tiberescu, tên riêng chị, Elena. Từ này nghĩa là "nữ".

Ngày, tháng, năm, sinh của chị. Tôn giáo của chị: Cơ đốc. Quốc tịch:
Rumani.

- Xin lỗi, chú vừa nói gì nhỉ? Tôn giáo của chị?

- Đây này. "Nosit". Cái đó nghĩa là Cơ đốc trong tiếng Hêbrơ.

- Nhưng chị không có tôn giáo. Làm sao họ biết chị theo Cơ đốc giáo?

- Hẳn là chị đã nói với họ.

Elena cau mày. Thực vậy, bà đã được đặt tên thánh/rửa tội, nhưng sĩ

quan nhập cư đã không hỏi bà trong cuộc phỏng vấn. Vậy là ông ta đã biết
trước. Bằng cách nào nhỉ? Bà hẳn đã ghi chi tiết này trong một mẫu khai ở
Đại sứ quán Ixraen tại Rumani. Từ Bucarest, thông tin đã được chuyển đến
tận đây và được ghi bằng tiếng Hêbrơ trên hồ sơ nhập cảnh Ixraen của bà:
Nosit. Một nỗi sợ âm ỉ như những móng vuốt cào xé tim bà. Ở Bucarest, bà
là vợ một người Do Thái. Bà những tưởng đã bắt đầu một cuộc sống mới
không bao giờ bị phân biệt đối xử. Bà vừa mới chân ướt chân ráo đến mảnh
đất Ixraen và phát hiện ra rằng ở đây bà là người Cơ đốc.

Vì không muốn làm hỏng niềm vui của chồng và con trai, nên bà

không nói gì, cất giấy tờ vào trong túi xách tay và tiến lên kịp Alexandru,
trong khi hai anh em lại tiếp tục câu chuyện của họ. Bỗng nhiên, Jacob
vòng tay quanh người bà.

- Lenoush, em đã nghe rõ chưa? Đó chính vì lý do kiểm kê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.