TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 89

mệt, cô thấy sao nó nặng thế. Anh dừng lại trước một khuôn cửa ở tầng bốn
và bấm chuông. Họ đợi một hoặc hai phút.

- Anh chắc là đúng rồi chứ, Alex?

- Ờ.

- Chắc là họ ngủ và không nghe thấy tiếng chuông cửa?

- Có lẽ vậy.

Anh gõ gõ vào cửa cho dù có thể làm thức giấc những người cùng

tầng.

- Nhưng mà làm sao anh có thể chắc chắn là ông bà còn ở đó, Alex?

Đang mùa hè, họ có lẽ đang ở nhà bạn bè ở nông thôn? Lẽ ra anh phải gọi
cho họ trước để báo chúng ta sắp đến!

- Đừng lo. Họ chẳng đi đâu bao giờ. Nếu anh gọi cho họ từ trước, họ

sẽ không ngủ yên cho tới khi chúng ta đến.

Anh lại bấm chuông và đập cửa. Nhiều phút trôi qua. Việc thiếu liên

lạc trong gia đình Alex là điều mà Marie không tài nào hiểu nổi. Anh đã
không gặp ông bà từ bảy năm thế mà lại tin rằng sẽ gặp lại họ ở nơi anh đã
rời xa họ.

- Phải làm sao bây giờ hả, Alex? Thật phi lí! Bọn mình đến để thăm họ

cơ mà!

Đúng vào lúc ấy, họ nghe thấy tiếng động. Những bước chân. Có ai đó

sau cánh cửa. Một giọng người già cất tiếng hỏi.

- Sunt Alexandru! Alex kêu lên.

Có tiếng thì thầm sau cửa. Những bước chân xa dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.