TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 9

- Ông ấy vẫn tỉnh, thưa bà?

- Tôi không biết! Ông ấy ngủ, tôi nghe thấy ông ấy đi vệ sinh, tôi ngủ

ở phòng khách, tôi trở dậy và vì trời lạnh nên tôi vào phòng ngủ... và ông
ấy có một cái túi... - Bà bật khóc nức nở.

- Xin bà bình tĩnh. Cho tôi xin địa chỉ của bà. Nói rành mạch nhé.

Bà đọc địa chỉ, số căn hộ, số điện thoại.

- Bà đã gỡ cái túi ra chưa? Người trực tổng đài hỏi.

- Chưa! Tôi không dám...

- Hãy gỡ ngay đi.

- Tôi phải vào phòng ngủ vì tôi đang ở phòng khách, tôi...

- Làm đi. Gỡ cái túi ra, trở lại bên máy điện thoại và làm như tôi sẽ

nói.

Bà đặt ống nghe bên cạnh máy điện thoại và quay lại phòng ngủ. Bà

thở chật vật. Vòng quanh giường, bà lại gần Jacob. Không nhìn ông, bà đặt
tay lên cái túi, gần trên đỉnh đầu ông, nắm túi và kéo. Túi không suy
chuyển vì sức nặng đầu ông. Bà phải dùng cả hai tay nắm chặt túi và dùng
hết sức cơ bắp mới gỡ được túi ra. Jacob không mở mắt. Bà đi vòng qua
giường để dùng máy điện thoại ở bàn ngủ phía bên kia.

- Tôi đã bỏ cái túi ra.

- Ông nhà có thở không?

- Tôi không biết, tôi không biết, ờ, ờ, ờ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.