TƯỚNG MINH - Trang 1990

Y nhìn thê tử, đợi câu trả lời. Từ khi lập gia đình tới nay, y đối với thê tử

Lý Tuệ Ninh cũng được cho là yêu thương, Lý Tuệ Ninh đối với y cũng tốt
lắm, duy chỉ có chút khiến y buồn bực chính là, từ sau khi lập gia đình y
liền không thể lưu luyến hoa cỏ ở thanh lâu nữa, không còn cơ hội tiếp tục
cá nước triền miên thân mật với những nữ tử khác. Lý Tuệ Ninh xuất thân
danh môn, chính là hòn ngọc quý trên tay Đường quốc công Lý Uyên, thuở
nhỏ thích vũ đao lộng thương, tuy rằng dáng người nhìn sinh đẹp uyển
chuyển yếu đuối nhưng tính tình lại ngay thẳng như nam nhi, cái không
thích nhất là nam tử bạc tình, cho nên Sài Thiệu có chút e ngại Lý Tuệ
Ninh.

Mà ngay cả thị nữ hồi môn của Lý Tuệ Ninh, cũng là một đám có võ

nghệ cao. Trong khuê phòng nữ nhi nhà người ta đều đặt các loại đồ vật này
nọ như hoa cỏ, nhưng trong phòng Lý Tuệ Như lại treo binh khí đao
thương. Khi ra vào, bên người thị nữ của nàng đều mang binh khí, thoạt
nhìn đâu có dáng vẻ của nữ tử.

Chỉ có điều tuy rằng trên người Sài Thiệu được kế thừa tước vị quận

công, nhưng gia cảnh so với Lý gia có chút suy yếu không bằng. Cho nên,
đối với thê tử y có thể nhẫn liền nhẫn.

Chỉ có điều đến chính y cũng không nghĩ tới, vài năm sau khi gặp phải

nguy cơ, y không ngờ sẽ làm ra loại chuyện khiến người ta khinh thường,
thế cho nên phải hối hận cả quãng đời còn lại.

Lý Tuệ Ninh trừng mắt nhìn y nói:

- Huynh lại nghĩ ngợi lung tung cái gì vậy!

Hai vợ chồng mang theo hộ vệ cưỡi ngựa chạy như bay, sau khi đi được

ba năm lý Sài Thiệu bỗng nhiên vỗ trán nói:

- Ai nha! Ta để quên lễ vật cho nhạc phụ đại nhân bên hồ Vi Sơn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.