TƯỚNG MINH - Trang 8

- Lão Tam, xem ra hôm nay chúng ta không thể đi nhanh được rồi.

Ngô Lai Lộc gật đầu, người cưỡi ngựa phía sau rõ ràng chính là thải bàn

tử (chỉ kẻ đi theo dõi đối tượng cướp bóc).

Không thể là tinh giáp Hổ Bí U Châu được, đó chỉ có thể là đám mã tặc

ăn tươi nuốt sống kia.

Lưu Lại Tử thở dài nói:

- Trong chiếc xe đó có lẽ là một vị tiểu thư yêu kiều, xem ra cũng không

có kết cục tốt rồi. Cũng không biết là bị bọn đó theo dõi, thật xui xẻo!

Ngô Lai Lộc hạ thấp giọng nói:

- Thiết Phù Đồ.

Ba chữ này dọa cho Lưu Lại Tử thoáng chốc tái mặt, ngay cả chân cũng

không thể nhúc nhích được. Cơ thể ông ta bất giác không tự chủ được run
lên cầm cập, sau lưng liền vã mồ hôi đầm đìa.

- Hôm nay chúng ta ở lại thôn Đông Bắc Ngạn, sáng mai sẽ đi tiếp!

Ngô Lai Lộc nói một câu chắc như đinh đóng cột, cũng không giải thích

gì, trong lòng lại thấy lo lắng cho người ngồi trong xe đó.

Đang buồn bực đi đường, bỗng phía sau tảng đá bên đường có một cậu

bé khoảng 10 tuổi đi ra. Trên người thiếu niên này mặc một chiếc áo bào
ngắn, nhìn kiểu dáng và tay nghề cũng thuộc vào hàng thượng đẳng, chỉ là
trên ngực có mấy vết dầu loang đen mà thôi, còn có không ít tro bụi. Trên
đầu thiếu niên tóc đen bóng còn dính mấy phiến lá màu xanh non. Chỉ nhìn
quần áo cũng biết là kẻ ăn mày rồi. Chỉ là khuôn mặt tuấn tú xinh đẹp của
thiếu niên đó khiến người ta có cảm giác vô cùng dễ chịu. Môi đỏ, răng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.