TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 110

Uống rượu một lúc. Ông giáo Hội bảo:

- Tôi là người phàm phu, trông lên Phật “kính nhi viễn chi”. Không

dám đến gần. Tửu cũng ham, sắc cũng ham, danh lợi cũng ham.
Biết là xấu mà không bỏ được. Bằng tuổi này đau đớn ê chề đủ cả.
Nếu bằng tuổi thằng Năng bây giờ, tôi không gần đàn bà - đấy
là toàn những bộ xương khô. Tôi không đọc sách báo - đấy toàn là
thuốc ngủ, tôi không bạn bè với ai - đấy toàn là yêu quái.

Sư Tịnh cười:

- Thế ông làm gì?

Ông giáo Hội không trả lời, hỏi vu vơ:

- Thế sống là chạy đuổi theo thói xấu với người xấu à?

Năng chào sư Tịnh và ông giáo Hội về nhà.

Sư Tịnh bảo:

- Tùy duyên, sao lại phân biệt tốt xấu để cho đau lòng?

Năng gánh cỏ. Năng thấy gánh cỏ một bên nặng, một bên nhẹ. Để

cân bằng phải lệch đòn gánh một bên. Gánh thế không đi xa được
nhưng may từ chùa về nhà chỉ dăm trăm thước. Trâu đang đợi cỏ,
thấy Năng về vẫy đuôi rối rít.

Năng đang cho trâu ăn cỏ thì chị Thư đến. Chị Thư là thủ quỹ của

xóm chuyên đi thu tiền. Mẹ Năng ra tiếp.

Chị Thư bảo:

- Cháu đến thu tiền điện. Tiền điện tháng này của nhà hết 28

ngàn đồng. Tiền góp cho lễ Thánh mỗi nhà 5 nghìn đồng. Tiền
tiêm chó 3 ngàn đồng. Cả thảy 36 ngàn đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.