TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 115

Năng bị một quả chùy đánh thốc vào ngực. Đòn đánh rất hiểm.

Nếu Năng ngã xuống thì thật xấu hổ ê chề. Trông ra thấy sư
Tịnh đứng ở góc sân cười tủm tỉm.

Diễn tích xong thì đến rước kiệu. Năng vịn vào vai kiệu. Kiệu đi

vùn vụt như trong mơ. Đám đông la hét điên cuồng. Ai đó kêu to:

- Kiệu bay!

Cuộc vui kéo dài đến hết buổi chiều. Năng về đến nhà thì

tối. Năng tắm giặt, ăn cơm rồi xuống thả trâu.

Trăng non bắt đầu mọc. Gió thổi nhẹ. Năng thấy lòng mình

trống rỗng. Năng dắt trâu ra bãi cỏ ven đê rồi nằm dài xuống
vạt cỏ mềm. Bây giờ mới thấy người đau ê ẩm, cởi áo ra thấy có
vết tím ở ngực trái: rõ ràng vết của quả chùy.

Năng nhìn lên trời cao. Năng không biết mình đang ở đẩu, ở

đâu? Con trâu gặm cỏ bên cạnh, nhẫn nại bình thản. Nó đang nghĩ gì?
Nó đang ở đẩu, ở đâu?

Bóng tối lan tỏa trên cánh đồng. Có gió thổi, rõ ràng là có gió

thổi. Nghe rõ cả tiếng phần phật của cờ, của phướn.

1996

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.