TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 137

Mình trung đâu đấy, trách người trinh?

Xung quanh cười rộ lên. Có ai nói:

- Lại Tú Xương!

Giai thoại cô đào Thu:

Tú Xương quen cô đào Thu hay xin tiền. Tú Xương hứa giúp một

chút vốn nhỏ nhưng chưa có dịp. May có một lần Tú Xương gặp
Đặng Tử Mẫn, Đặng có tiền bèn trích một khoản nhỏ giúp cho cô
đào Thu. Cũng có người nói rằng cô đào Thu trộm tiền của Đặng
Tử Mẫn, Tú Xương biết nhưng lờ đi cho.

Nhân việc này Tú Xương có bài thơ:

Rước phải cô đào mới tẻo teo

Rác tai đà lắm sự ỳ èo

Cầm, kỳ, thi, tửu, vui ra phá

Điền sản, tư cơ mấy cũng nghèo

Bạn ác không vay mà thúc lãi

Thói thành dầu lịch cũng thành keo

Thôi thôi xin kiếu cô từ đấy

Chiều đãi thì tôi cũng váo đèo!

Cô đào Thu đi sắm Tết. Cô không biết rằng ở một góc chợ Tú

Xương đang lặng lẽ ngắm nhìn cô.

Tú Xương đi lẫn ở trong đám người đi chợ. Mọi người không ai

biết ông... Một nhà sư khất thực chạm phải Tú Xương. Nhà sư lùi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.