TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 206

của chúng ta. Chúng ta ca hát, làm thơ trên ấy... Những con vật
người! Các người cao thượng cái nỗi gì... Ta đã tóm được mi rồi, hôm
nay, trong căn phòng trọ tồi tàn ở một nơi chốn hẻo lánh, nhơ
nhuốc này... Em ơi, may mà em thiếu chữ và ngu dốt... Ta cũng ít
chữ và ngu dốt chẳng kém gì em... Nếu không hôm nay ở đây sẽ
phải xảy ra một án mạng... Chúng ta là loài sâu bọ làm thơ, yêu thứ
tình yêu sâu bọ... Nào! Ông bạn! Ta phải uống cho say để thưởng
ngoạn sự lãng mạn sâu bọ trong ta, tình yêu sâu bọ và những giá trị
đạo đức sâu bọ của con người chúng ta...

Ông khách nằm vật xuống giường, sùi cả bọt mép như thể động

kinh. Người con gái mặc áo hoa ngồi nép một chỗ sợ hãi, tay cầm
món tiền rấm rứt khóc.

- Những giọt nước mắt ấy sẽ làm cho con già đi trước tuổi mất

thôi, con ơi- Bà Hai Thoan nghĩ - Con ạ, con cứ khóc đi... Đàn bà
chúng ta làm gì an ủi được bọn đàn ông mông muội này?

Ông khách đã ngồi nhỏm dậy:

- Nào! Về đi chứ! Về với tổ ấm của cô đi chứ... Con sáo sang

sông, con sáo sổ lồng, con sáo bay xa... Tẽn tò con sáo sang sông.
Bờ bên này tưởng cũng không có gì. Tẽn tò con sáo bay đi. Lại bờ
bên ấy có gì cũng không...

- Em xin ông... Hay là để em lên giường bây giờ một lúc... Để em

cởi áo ra vậy...

- Không... Em đừng làm thế... Em hiểu sai tôi mất rồi... Thi

nhân... Người thơ... Một thi nhân sa đà ngày tháng... Em đi đi, nếu
không tôi sẽ đập đầu vào cột cho xem...

Ông khách đẩy cô gái ra khỏi cửa một cách khá thô bạo. Bà Hai

Thoan nhìn người phụ nữ mới có một con mà tóc đã bơ phờ, hông và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.