TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 204

- Hồi ấy đằng ấy cứ như con chim sáo ấy... Bây giờ chim sáo

sang sông mất rồi...

- Bây giờ thành mẹ mướp rồi...

- Chưa... vẫn còn giòn lắm! Này! Lên giường đi! Cứ ngồi thế

này khó chịu quá...

- Tay anh sao thế? Sao lại có máu thế này? Xin anh... em xin

anh... Đừng làm như thế... Em có chồng rồi, con sáo đã sang sông
rồi...

- Mẹ khỉ! Có chồng càng dễ chơi ngang...

- Không được... Anh là con người thơ văn, anh phải biết chứ...

Con sáo đã sang sông rồi!

- Hay là tôi già?

- Chết thật! Đừng nói thế... Em kính trọng anh, em kính trọng

ông cơ mà...

- Vứt cái kính trọng của cô đi... Nhưng em đã bỏ đi rồi. Cái mênh

mông ấy vừa rơi vừa chìm...

- Không phải bỏ đi... là chuyện phải thế... Không xuống âm phủ

giời bắt tội cho, khổ lắm... Kìa! Sao máu dây ra cả người thế này?

- Thôi! Không nói nữa! Em bỏ chồng về ở với tôi không?

- Đấy là thơ... làm thế sao được...

- Vứt thơ đi! Em bỏ chồng về ở với tôi không?

- Em lạy anh... Em lạy ông... cho em về nhà. Chiều rồi, tối nay

nhà em còn luộc bánh chưng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.