TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 203

Bằng câu lục bát của trời cho anh...

- Buồn cười... Hồi nào có anh gì trên Hà Nội bảo anh vốn

liếng có 600 từ...

- Làm gì được 600... chỉ có ngót nghét 500. Bí lắm! Hồi nhỏ có

được học hành gì đâu... ít chữ nên phải vất vả hơn người, cứ xào xáo
từng ấy từ, nhiều khi cũng ngượng... thiếu lương thiện...

- Làm thơ cũng giống như đi buôn nhỉ? “Buôn tài không bằng

dài vốn”...

- Thôi! Không nói chuyện ấy nữa... Thế là mấy năm mới gặp lại

nhau. Hồi đưa sang sông bảo về quê đi lấy chồng cũng giáp Tết
như thế này đây... Chiều nay Hồ Tây có giông. Tôi ngồi trên
sóng mà không thấy chìm...

- Buồn cười! Cứ như thông báo thời tiết...

- Không phải là thông báo thời tiết mà là thông báo thơ... thông

báo hoàn cảnh và tâm trạng thơ... Thơ là cảm xúc cá nhân trong một
hoàn cảnh, là kinh nghiệm cộng đồng trong một tình huống. Tôi
ngồi trên sóng mà không thấy chìm... “Ngồi trên sóng”
đấy là
thơ! Đấy là xúc cảm... là sự tê tái tao nhã, là kinh nghiệm xót xa của
một cộng đồng đàn ông đa tình đa cảm. Đại thể thế... Cũng “nhặm”
lắm! Phiền lắm!

- Ôi dào... chẳng hiểu gì...

- Thì hiểu làm gì. Thế đằng ấy hàng ngày làm những việc gì?

- Nhì nhằng... toàn việc không tên. Làm ruộng. Nuôi lợn... Thả

tôm giống... Đầu tắt mặt tối... Chẳng như ngày xưa... Lại thằng
bé con... gấu lắm... Cũng khổ... Nhưng mà là khổ một bề... Hồi
trẻ chưa lấy chồng thì khổ nhiều bề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.