TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 345

- Nguyễn Bính tự nhận mình là Trang Sinh, là Hồ Điệp, là Điệp

Lang…

- Nguyễn Bính có bài thơ nhan đề “Hoa và rượu” nói về một

người con gái tên Nhi, mở đầu như sau:

Thấy rét u tôi bọc lại mền…

Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi

Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi…

Họ có nhiều kỷ niệm, có lần:

Hai đứa ôm nhau, đánh giấc dài.

Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai…

Sau đó chàng trai:

Bỏ lại vườn cam bỏ mái gianh

Tôi đi gian díu với kinh thành…

Tình yêu tan vỡ. Chàng trai xấu hổ:

Chiều nay tôi chắp đôi tay lại

Đừng gặp người xưa nữa, lạy giời.

Thơ cao siêu

Về nhận xét cuối truyện, có chứa ẩn một vài “chân lý văn học sử”

trong đó tác giả nhận ra rằng trong văn học thì “ngôi Chúa Lời”
trước sau vẫn thuộc về thơ. Thơ có tự bao giờ? Không biết. Tác
phẩm thơ đầu tiên của nhân loại là Kinh Thi. Nói đến Kinh Thi
không thể không xuýt xoa được. Thí dụ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.