TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 61

Ít năm sau, tôi có dịp quay lại Mường La. Tôi gặp Lò Văn Ngân,

bấy giờ đã lên chức thiếu tá. Ngôi nhà của Ngân ở ngay cổng chợ
Mường La, ngôi nhà thiết kế giống như những ngôi nhà khác ở
thành phố, tầng dưới để bán hàng hay để cho thuê văn phòng,
tầng trên để ở. Ngân và Muôn lấy nhau, họ có hai đứa con, cả hai
đang học đại học. Tôi gặp Ngân nhưng anh tiếp chuyện tôi dè dặt,
thậm chí có phần lạnh lùng. Chúng tôi không nói gì về chuyện cũ.

Lựa dịp thuận tiện, tôi tìm cơ hội để gặp riêng Muôn. Muôn còn

rất đẹp. Cô mặc quần áo sang trọng theo lối dân thành phố. Tôi
gợi lại chuyện về Bạc Kỳ Sinh thì Muôn thất kinh, hốt hoảng nói:

- Bò hụ...! Ai nhá nhắc lại chuyển cẩu nưa... (Không biết! Anh

chớ nhắc lại chuyện cũ nữa).

Tôi quay lại chợ Mường La. Cũng không khác xưa nhiều lắm:

các cô gái Thái, gái Xá... ngồi bán đào, mận, mắc coọc... hái ra từ
trong núi, những người đàn ông, đàn bà người Mông gùi những gùi sa
nhân, đẳng sâm, ba kích, nếp tan... ở góc chợ vẫn có ông già người
Hoa ngồi xem bói. Không có đám đông nào vây quanh ông già. Tôi
đến gần ông già đặt tiền, gieo quẻ và hỏi về số phận của Bạc Kỳ
Sinh. Ông già đọc cho tôi nghe một bài thơ chữ Hán:

- Ngộ bất ngộ

Phùng bất phùng

Nguyệt trầm hải để

Nhân tại mộng trung...

Tôi thở dài quay đi ngẫm nghĩ. Tôi tự hỏi mình:

- Này số phận! Những gì tạo nên số phận? Điều gì giá trị?

Điều gì vô giá trị? Điều gì trên đời này có ý nghĩa nhất cho một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.