TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 118

Đi đến trước một chiếc bàn rộng.

Một tay Diệp Anh mở rộng tấm vải màu đỏ sẫm đưa ra trước ánh mặt

trời rũ mạnh, ánh sáng thấu qua lần vải, óng đỏ như rượu bồ đào lâu năm,
ánh sáng dập dờn như sóng, như tấm vải mềm óng mướt, có độ dày vừa
phải.

Màu sắc hoàn toàn giống màu trong bản thiết kế.

Đó là một loại tơ chính gốc được làm bóng bằng công nghệ Đức.

Thợ chế bản Jenny và A Lâm nhìn nhau, rồi lại nhìn Diệp Anh đứng

trước tấm vải trải rộng, chăm chú trầm tư đến gần một phút, sau đó thấy cô
cầm một miếng phấn bắt đầu vẽ.

Phía bên phải chiếc bàn làm việc, có một cái kệ, trên đó để ngay ngắn

rất nhiều bản vẽ, thước dây, thước thẳng, ê ke, cần dùng trong cắt vẽ.

Vẽ trên vải và vẽ thiết kế trên giấy không giống nhau, mặt giấy phẳng

và cứng, vải lại mềm và nhiều chất liệu. Mỗi khi nhận bản thiết kế thời
trang, giống như những nhà chế bản cao cấp khác, Jenny và A Lâm đều tiến
hành nghiên cứu thử nghiệm, trước hết thử nhiều lần trên ma nơ canh, sau
đó lựa chọn các loại thước thẳng, ê ke phù hợp, rồi mới cẩn thận tiến hành
kẻ vẽ trên vải, nếu chỉ đơn giản dùng tay để kẻ, sẽ dễ xảy ra lỗi, hơn nữa
ngay đường kẻ nếu chênh lệch một vài phân, hiệu quả khi cắt ra cũng có
thể bị giảm đáng kể.

Vừa rồi, sở dĩ Jenny cho rằng bản thiết kế này không thể thực hiện

được là vì nó được thiết kế theo kiểu chỉ có một đường cắt, không cắt rời
từng mảnh lắp ráp theo kiểu thông thường, vì vậy cần có khả năng phán
đoán vô cùng chuẩn xác đến mức gần như thiên tài mới có thể làm được.
Mặc dù bây giờ Jenny đã là thợ chế bản nổi tiếng trong nghề, nhưng vẫn
cảm thấy rất khó thực hiện theo bản thiết kế đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.