TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 182

hãn, đó chính là Thái Na. Mắt Thái Na hiện lên những tia dữ dằn, đầu tiên
quét lên Việt Tuyên ngồi trên xe lăn, sau đó dừng trên người Diệp Anh.

Tường vi dại đỏ tựa máu tươi.

Tay Diệp Anh nắm chặt thành xe lăn, đẩy Việt Tuyên tiếp tục đi về

phía trước như không nhìn thấy Thái Na.

“Gặp người cũ không chào một tiếng sao?”

Giọng rít lên lạnh lùng, Thái Na khoanh tay đứng chắn ngang đường,

mắt cô ta táo tợn lướt từ mái tóc, khuôn mặt, chiếc váy dài màu xám lộ bờ
vai trắng như cẩm thạch, đến đôi giày cao gót màu thủy ngân dưới chân,
cuối cùng âm thầm soi vào mặt Diệp Anh.

“Tôi không quen cô.”

Diệp Anh cau mày trả lời.

“Ha!”, Thái Na cười gằn, vừa bước đến bên Diệp Anh vừa lạnh lùng

nói, “Không ngờ gặp lại cô ở đây, chà chà, trang điểm như một thục nữ
xinh đẹp. Cục cưng, cô bản lĩnh thật đấy”.

Những âm thanh rờn rợn ngay sát tai cô.

Lạnh như thép.

Trong bóng tối, một khuôn mặt to lớn, hung dữ ép lại gần, chiếc

giường sắt lạnh cứng, những cú đấm như mưa nhằm vào người cô. Ngực,
bụng cuộn lên, đau như bị xé, bàn tay cứng, lạnh tựa sắt thép ấn vai xuống
rồi thì thầm vào tai cô…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.