TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 184

Việt Tuyên nhìn mặt hồ.

Nhìn khuôn mặt bình thản không gợn sóng của anh, Diệp Anh cắn

môi, cầm tay anh đặt lên eo mình nói: “Nếu không tin, anh có thể xem, trên
eo em rốt cuộc có hình săm hay không!”.

“A Anh!”, Việt Tuyên đặt tay lên tay cô, “Anh sẽ chỉ nghe những gì

chính em nói với anh”.

Hoa tường vi trắng dịu dàng như ánh trăng.

Tay anh ấm áp đặt lên tay cô, đó là một câu nói lẽ ra khiến cô cảm

động, nhưng trong làn gió hè thoáng mang hơi lạnh lúc này lại khiến lòng
cô hoang mang, những xúc cảm trôi nổi.

“Anh không quan tâm, đúng không?”

Vùng khỏi tay anh, Diệp Anh cười đau khổ, nói:

“Anh không quan tâm em là ai, không quan tâm em từ đâu đến, không

quan tâm những lời nói của Thái Na. Em hiểu rồi, anh cho phép em đến gần
anh, chỉ bởi em xuất hiện đúng lúc.”

Việt Tuyên nhìn cô.

“Mọi người đều cho rằng, Nhị thiếu gia nhà họ Tạ tính khí lạnh lùng”,

môi cô khẽ nhếch, “Thì ra, anh lại trọng tình như vậy. Anh cố ý để mọi
người nghĩ rằng anh có tình cảm với em, cho nên không quan tâm chuyện
Sâm Minh Mỹ hủy hôn, cũng không quan tâm Đại thiếu gia cướp vị hôn thê
của mình”.

“Anh muốn tác thành cho họ, đúng không? Mặc dù không biết, rốt

cuộc anh vì Sâm tiểu thư hay vì Đại thiếu gia, hay là vì cả hai.”

Cô âm thầm nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.