TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 205

“Chính cha cũng nói đó là lúc đầu! Con bé Minh Mỹ một lòng si mê

thằng con hoang Việt Xán, khi Việt Tuyên bị tai nạn suýt bại liệt, nó lại
ngang nhiên hủy hôn với Tuyên!”, Tạ Hoa Lăng giận đến tức ngực, “Loại
con gái như vậy sao có thể xứng với Tuyên?”.

“Con muốn Diệp Anh là con dâu chăng?”

Tạ Hạc Phố ngồi trước bàn viết, từ trong đống lớn quà mừng thọ lấy ra

một chiếc bình hoa thời Nguyên, chăm chú ngắm nghía.

Tạ Hoa Lăng cứng người, nói:

“Có bao nhiêu tiểu thư danh giá, cứ lựa chọn thoải mái, nhất định tìm

được người tốt.”

Dùng kính phóng đại để xem kỹ hoa văn trên chiếc bình hoa, Tạ Hạc

Phố trầm ngâm: “Minh Mỹ cũng khiến cha hơi thất vọng, cha rất hiểu tâm
trạng của con”.

Tạ Hoa Lăng ngớ người.

Xưa nay ông luôn nghiêm khắc với đứa con gái độc nhất của mình,

nhưng lại quá cưng chiều đứa con gái nhà họ Sâm, hai chữ “thất vọng” thật
khó tin từ miệng cha nói về cô ta.

“Có điều, thằng Xán này, đứa con gái nào chẳng mê nó?”, Tạ Hạc Phố

vuốt râu cười, “Con bé Minh Mỹ cũng chỉ nhất thời mê muội, có thể tha
thứ”.

“Cha!”

“Hơn nữa, Minh Mỹ dù gì vẫn là chính con chứng kiến nó lớn lên từ

nhỏ, biết gốc biết rễ, tính khí thế nào cũng không lạ gì, còn hơn những
người lai lịch bất minh”, Tạ Hạc Phố nhìn con gái ý tứ sâu xa, “Con cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.