TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 228

“Vậy, ông có biết!”, Diệp Anh ngước mắt, “… Buộc những người yêu

nhau không đến được với nhau, ông cho như vậy là tốt nhất sao?”.

Trong phòng trà, Tạ Hạ Phố chầm chậm rót đầy cốc cho Diệp Anh, cô

cúi đầu, giơ tay đón.

“Lý lẽ của Diệp tiểu thư rất sắc sảo.”

Bỏ ấm trà xuống, Tạ Hạ Phố nheo mắt cười.

“Ta già rồi, mắt lão hóa, nhìn người có lúc không chuẩn. Nhưng Tuyên

và Minh Mỹ từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, tâm tư của nhau thế nào họ biết rõ
nhất.”

“Minh Mỹ đối với Tuyên tình vẫn sâu, chính Tuyên cũng phải khâm

phục. Chỉ có điều Tuyên tính khí lạnh lùng, còn Minh Mỹ tính tiểu thư
nhõng nhẽo, hay hờn dỗi, nó cố ý cặp kè với Xán để chọc tức Tuyên. Ha
ha, con bé Minh Mỹ giở trò, Tuyên cũng nhân cơ giở trò, nên trước mặt
Minh Mỹ mới nói, nó thích cháu.”

Trà rất nóng, môi Diệp Anh vừa chạm đã bỏng giãy, rụt lại.

“Bọn trẻ chưa hiểu chuyện, đi sai đường, nên ta phải kéo chúng về”,

nhấc cốc trà, nhấp một ngụm nhỏ, “Sau lúc tuyên bố hôn ước đó, ta nhìn
thấy Minh Mỹ đẩy xe đưa Tuyên đi rất lâu, cuối cùng Tuyên đã nắm tay
Minh Mỹ”.

Diệp Anh cúi mặt.

Hai tay áp chặt cốc trà bằng gốm tím.

“Trong toàn bộ chuyện này, những người chúng ta cảm thấy có lỗi

nhất, đó là đối với Xán và cháu”, Tạ Hạc Phố thở dài, “Diệp tiểu thư, suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.