TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 247

sao? Cô cho rằng, nếu Tuyên biết những chuyện đó, anh ấy lại là người
trong sáng như vậy, sẽ cho phép cô, một kẻ bẩn thỉu như thế ở bên anh ấy
sao?”.

“Tôi không hiểu cô đang nói gì!”

Ánh mắt Diệp Anh tối sẫm, môi tái đi.

“Ha”, Sâm Minh Mỹ cười khẩy, “Cô không biết, nhưng có người biết,

Thái Na, cái tên này có lẽ cô không lạ. Cô ta vẫn chưa quên cô, cô ta nói,
da cô vừa trơn vừa mềm, trên eo cô có một…”.

“Bốp…”

Một cái tát vào má Sâm Minh Mỹ!

Đau điếng, người loạng choạng, Sâm Minh Mỹ kinh ngạc, ôm má

nóng đỏ, nổi giận sôi người: “Cô dám tát tôi!”.

“Cô ngạc nhiên phải không?”, Diệp Anh xoay khớp cổ tay, mắt hơi

nheo như cười, “Như cô đã nói, giết người tôi còn dám, tát mấy cái có là
gì?”.

Đôi mắt đen sì.

Vọt ra tia lạnh chích thấu vào tận xương.

Sâm Minh Mỹ hốt hoảng, lùi sau một bước, nhìn Diệp Anh toàn thân

tỏa ra hơi lạnh, cố trấn tĩnh nói: “Nếu sau ba ngày, cô vẫn không rời khỏi
đây, tôi sẽ nói ra hết mọi chuyện của cô!”.

Diệp Anh nhìn Sâm Minh Mỹ, mặt không biểu cảm.

Thấy Diệp Anh lặng thinh hồi lâu không nói, Sâm Minh Mỹ biết có lẽ

cô ta đã sợ, liền cười khinh bỉ mà quay người bỏ đi, gió đêm lành lạnh, má

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.