TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 248

vẫn đau nhói, ấp bàn tay vào chỗ đó đó, cảm giác nóng bừng bừng như
đang tấy lên.

Nghiến răng.

Ở khoảng cách bảy, tám mét, Sâm Minh Mỹ lại quay người ngoái

nhìn, Diệp Anh dưới ánh trăng đẹp một cách kiêu sa, đẹp một cách đáng
ghét như tường vi dại, cô nói giọng giễu cợt:

“Tối đó, Tuyên đã nắm tay tôi.”

“Chính trong dạ tiệc mừng thọ ông, Tuyên đã nắm tay tôi, anh ấy nói,

anh ấy bằng lòng lấy tôi”, trong vườn hoa đêm hè, Sâm Minh Mỹ thương
xót nhìn Diệp Anh, “Cô không ngu ngốc tưởng rằng, Tuyên thích cô thật
chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.