TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 251

Đọc kỹ một lượt, cô gật đầu rồi đưa cho mấy đồng nghiệp bên cạnh.

Bên tai là tiếng tranh luận của các nhà thiết kế thỉnh thoảng vọng tới, Sâm
Minh Mỹ ngẩng đầu nhìn sắc trời qua cửa sổ, từng đám mây đen vần vũ
trên không, dường như sắp có mưa lớn.

Hôm nay là ngày thứ ba.

Nếu người đàn bà đó vẫn không chịu rời khỏi Tạ gia…

Sâm Minh Mỹ lạnh lùng mím môi.

Khi tài xế mở cửa xe cho Diệp Anh, đã có những hạt mưa đầu tiên rơi

trên cánh tay trần trắng muốt của cô, để lại dấu nước tròn, ướt lạnh.

“Diệp tiểu thư, đi đâu đây ạ?”

Trở về vị trí sau vô lăng, lái xe lễ phép hỏi.

Chỉ trong chớp mắt, bầu trời đã tối sầm, không trung dày đặc những

sợi mưa đan chéo như những mũi kim sắc lạnh. Diệp Anh cúi đầu nhìn
đồng hồ đeo tay, mới bốn rưỡi chiều, cô trầm ngâm một lát, nói:

“Đến hiệu bánh Tường Vi.”

Mưa càng lúc càng dày.

Việt Xán đứng dậy khỏi bàn làm việc. Giống như trước giờ, mỗi khi

gặp trời mưa, tâm trạng anh trở nên bồn chồn bất an, cơ hồ như có gì dồn
ép, đè nén đến mức không thở được. Mưa bão hoặc sấm sét còn dễ chịu
hơn, sợ nhất là kiểu mưa nhỏ, dày hạt không âm thanh.

Như đêm nhiều năm trước.

Như triền miên bất tận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.