sợi tóc đen mượt lành lạnh giữa ngón tay, Việt Xán nhìn cô chòng chọc.
Cơn giận như nung đốt toàn thân, đột nhiên anh thô bạo áp đến, môi anh
chộp lấy môi cô !
Đó là kiểu hôn như dã thú !
Anh cắn môi cô ! Cắn cổ cô ! Cắn vai cô ! Dùng răng nghiến cô ! Cắn
cô chảy máu ! Anh phải làm cho cô đau đớn, phải làm cho cô khóc, phải
làm cho cô không bao giờ dám làm thế nữa !
Mùi tanh của máu lan trong miệng giống như cơn thịnh nộ và đau đớn
ứ đầy lồng ngực đã có chỗ sả. Từ vai cô, môi anh cuồng bạo day mút thẳng
lên, lưỡi anh quấy đảo trong miệng cô, mút chặt chiếc lưỡi nóng bỏng của
cô, muốn hút cạn mọi nguồn nước trong cơ thể cô, nguy hiểm, cuồng bạo,
khát máu như mãnh thú !
Bị hôn như vậy.
Cô đau tê dại.
Bỏng giãy như nham thạch núi lửa. Mái đầu với bộ tóc đen của anh
ngay trước ngực cô. Vai, cổ và môi cô bị quần đảo, nhay chà đau rát. Anh
như bị đốt cháy, đau đớn, cũng đốt cháy cả cô, đốt cháy cả bầu không khí
xung quanh ! Bị ép chặt vào cửa, cơ thể anh dán vào cô nóng hừng hực,
trong hơi thở cũng có không khí nóng ran, nhịp thở của cô bắt đầu rối loạn,
giống như ngày xưa, giống như đêm tường vi hoa nở rộ, vòng tay cô dần
dần quấn lấy cổ anh. Hai cơ thể ép dính vào nhau, run dữ dội và nóng như
lò lửa, anh vẫn ép mãi vào cô, thậm chí cô có thể cảm nhận được những
biến đổi của mọi cơ quan trên cơ thể anh !
“Là em cố ý…”
Hơi thở dốc hổn hển, Việt Xán hơi nhích khỏi cô, lý trí dần dần khôi
phục, mắt nhìn đôi môi cô đỏ mọng sưng lên với cái nhìn kỳ quái, anh hạ