TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 428

giải Quả cầu vàng sẽ được tường thuật trực tiếp, đến lúc đó mọi người sẽ
đều nhìn thấy”, Sâm Minh Mỹ mỉm cười không trả lời, vẻ mặt lại đầy chắc
chắn, rồi nghiêng đầu nhìn sang Việt Xán đang ngồi bên cạnh, “Đợi sau khi
lễ trao giải kết thúc, Xán với cháu định tổ chức một buổi tiệc mừng ở
Hollywood, mượn cớ để chính thức giới thiệu thương hiệu thời trang nữ
cao cấp của chúng ta”.

Canh cá vừa tươi ngon vừa đậm đà.

Ánh mắt lạnh lùng dời khỏi người Sâm Minh Mỹ, Diệp Anh tiếp tục

thưởng thức món canh cá. Mới có hai ngày mà Sâm Minh Mỹ đã tỏ ra là
mình đang nắm chắc phần thắng trong tay. Xem ra, khi Việt Tuyên nhắc
nhở cô việc của Phan Đình Đình khả năng sẽ có thay đổi chính là ám chỉ
điều này.

“Thế nào, Diệp tiểu thư không tán đồng với ý tưởng tổ chức tiệc mừng

này sao?”, đuôi mày hơi nhướn, Sâm Minh Mỹ ném cái nhìn về phía Diệp
Anh, người vẫn luôn giữ vẻ bình thản, điềm tĩnh từ đầu tới giờ.

“Đây là ý tưởng không tồi”, lấy khăn ăn nhẹ nhàng lau khóe miệng,

Diệp Anh mỉm cười, “Bất luận Phan Đình Đình chọn Sâm hay MK, thì đều
là thương hiệu của Tạ thị, tổ chức tiệc mừng không thừa đi đâu cả”.

Nhìn dáng vẻ nho nhã, điềm đạm của Diệp Anh phía đối diện, trong

lòng Sâm Minh Mỹ vô cùng bực bội. Rõ ràng mình mới là đại tiểu thư xuất
thân danh giá, Diệp Anh chẳng qua chỉ là một đứa con gái tù tội tốt nghiệp
từ một trường đại học hạng xoàng, vậy mà phong thái lại luôn thanh cao
nho nhã, toát lên khí chất khó diễn tả bằng lời, như thể thân phận hai người
đã bị đảo ngược vậy.

Sâm Minh Mỹ vô cùng căm ghét cảm giác này.

Rất lâu trước đây, khi còn nhỏ, cũng từng có người làm cho cô căm

ghét như thế. Người đó như một cô công chúa cao sang, bênh cạnh người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.