TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 437

Đang say giấc, ngón tay Việt Tuyên động đậy một cách vô thức, nắm

lấy tay cô. Cô giật mình, lập tức rút tay ra khỏi tay anh theo phản xạ tự
nhiên! Một giây sau, trong lòng lại vì hành động này mà dấy lên cảm giác
hối lỗi. Cô cúi đầu, đặt một nụ hôn lên trán anh, rồi nhẹ nhàng kéo dịch
chăn đặp lên cằm cho anh.

Cảm giác dịu êm và áy náy đan xen vào nhau khiến cô thẫn thờ hồi

lâu, không tài nào trở lại nằm cạnh anh được nữa. Cô lấy chiếc áo khoác
choàng lên người, rồi nhẹ nhàng đi về phía cửa, xoay nắm cửa bước ra sau
đó nhè nhẹ khép lại, không muốn quấy rầy giấc ngủ của anh.

Bên kia cánh cửa.

Tiếng bước chân cô ngày càng xa, rồi dần dần mất hút.

Dưới tia sáng hắt hiu trong phòng, Việt Tuyên mở mắt, hơi ấm trên

ngón tay lạnh dần theo tiếng bước chân ngày càng xa của cô.

***

Màn đêm tĩnh mịch.

Trời đêm sâu thẳm lấp lánh ánh sao, từng đốm sao sáng tỏ, con đường

mòn nhỏ trong vườn cũng dễ đi hơn mọi khi.

Trong đêm tối đầu thu, gió đã mang chút hơi lạnh, Diệp Anh kéo chặt

áo khoác, chậm rãi bước đi trong khu vườn tĩnh lặng.

Cuối con đường mòn nhỏ là một bể bơi lộ thiên. Mặt nước nhấp

nhoáng ánh sao. Trạm nghỉ chân màu trắng, những dây tường vi xanh ngắt
vẫn lan ra khắp nơi, những rặng tường vi trắng đẹp như thác nước đã hoàn
toàn không còn tồn tại. Càng đi Diệp Anh càng thấy khu vườn rộng lớn hơn
tưởng tượng của cô, có rất nhiều nơi trước đây cô chưa từng đặt chân đến.
Khắp nơi trong khu vườn hầu như đều trồng hoa tường vi. Các loại tường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.