TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 472

sẽ mặc bộ lễ phục của tôi! Diệp Anh, cô là đồ gian manh xảo trá! Cô là đồ
không từ thủ đoạn! Là đồ mặt dạn mày dày!”.

“Giả sử cạnh tranh hoàn toàn công bằng, buổi thử đồ hôm đó vừa nhìn

đã biết Phan Đình Đình sẽ chọn bộ lễ phục của ai.” Diệp Anh cười nhạt,
chậm rãi nói: “Đương nhiên, trên thương trường mà nói, đưa ra những điều
kiện hậu hĩnh, để có được người đại diện mặc lễ phục của mình cũng chẳng
có gì là không đúng. Cô có thể ra điều kiện với cô ta, đương nhiên tôi cũng
có thể. Trước khi chỉ trích thủ đoạn của người khác, xin hãy nghĩ xem ai là
người làm như vậy trước”.

“…”

Sâm Minh Mỹ căm hận đến mức nghiến răng, nghiến lợi, nói:

“Là Việt Tuyên đúng không?! Là cô dụ dỗ anh ấy giúp cô, anh ấy đã

bị cô lừa tới mức quay mòng mòng…”

“Những điều kiện đó vốn dĩ không đủ sức để thuyết phục Phan Đình

Đình”, không muốn nghe thêm bất cứ lời khó nghe nào về Việt Tuyên phát
ra từ miệng Sâm Minh Mỹ, Diệp Anh cắt ngang lời cô ta, giễu cợt: “Tôi chỉ
đưa ra những điều kiện giống như của các người thôi, còn các người, không
phải có con át chủ bài sao? Sâm tiểu thư, cô cũng chịu chơi thật đây, vì vụ
thảm đỏ đêm nay mà cam tâm để Đại thiếu gia mà mình yêu thương nhất đi
bán sắc”.

Gương mặt Sâm Minh Mỹ lúc tái xanh, lúc trắng bệch, “Cô… Làm

sao cô biết…”.

“Hừ, cô tưởng rằng tôi không biết sao?”, Diệp Anh cười, tiện tay vứt

ly rượu ban nãy vào thùng rác, rồi chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế tròn trên
ban công lộ thiên, sau đó lại lấy một ly champagne từ từ thưởng thức, “Việt
Xán nói với Phan Đình Đình, anh ta khó lòng quên được tình cũ với cô ấy,
chỉ cần cô ấy mặc lễ phục do cô thiết kế tham dự lễ trao giải, thay anh ta trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.