TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 475

người đàn bà không rõ lại lịch như tôi, thế là cô ghen ghét đến phát điên,
lòng tự trọng của cô vỡ vụn! Cô rất ghen tỵ với màn cầu hôn đêm nay, đúng
không? Cô rất muốn biến thành tôi, rất muốn thay thế tôi, đúng không…”

“Con đàn bà đê tiện, tao phải giết mày!”

Bị kích động đến độ mất hết lý trí, Sâm Minh Mỹ nhào về phía Diệp

Anh, đôi tay vung về phía khuôn mặt xinh đẹp mà cô ta căm ghét! Trong
cơn căm phẫn điên cuồng, Sâm Minh Mỹ muốn dùng móng tay cào rách
khuôn mặt đó cho máu chảy đầm đìa!

“Cô chết đi! Người Việt Tuyên yêu là tôi! Người Việt Xán yêu là tôi!

Người mà tất cả mọi người trên thế giới này yêu đều là tôi! Tôi sẽ khiến
người đàn bà đê tiện như cô phải trả giá!”

Nhìn bóng dáng Sâm Minh Mỹ nhào tới, đêm mùa thu, trên ban công

lộ thiên, nụ cười trên khóe môi Diệp Anh tắt lịm, từng mảng hồi ức hiện ra
trong đầu.

Năm đó, sau khi cha qua đời, công ty phá sản, toàn bộ gia sản bị bán

hết, không còn nơi nào để đi, mẹ đưa cô đến nhà họ Sâm, ngôi nhà của chú
Sâm “thân thiết, hòa nhã dễ gần” đó. Sự nhạy cảm của trẻ con khiến cô
nhanh chóng nhận ra có gì đó khác thường và quỷ quyệt, bầu không khí
căng thẳng, hành vi của mẹ càng ngày càng gần như điên dại, trong căn
phòng đóng chặt cửa phát ra những âm thanh khiến người ta nôn mửa.

Cô càng ngày càng trầm lặng, nhưng vẫn trở thành cái gai trong mắt

một bé gái xinh đẹp như búp bê Barbie. Bé gái xinh đẹp như búp bê đó đã
từng bám lấy cô cả ngày, khen ngợi cô, sùng bái cô như những đứa trẻ
khác, cố gắng trở thành bạn tốt của cô. Trong những tháng ngày đó, cuối
cùng cô cũng hiểu, thì ra một đứa con gái nhìn có vẻ ngọt ngào lại có thể
độc ác đến mức ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.