TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 477

không bằng chết. Cô phải sống tốt!

Phải tận tay khiến cho cha con nhà kia chịu quả báo! Phải làm cho cha

con nhà kia trả giá gấp bội! Từ đêm đó, cô đã biết thế nào là địa ngục.

Sau đó, cô từng bước, từng bước tiến vào vực sâu của địa ngục.

Cô sẽ ở nơi sâu nhất của địa ngục chờ đợi hai cha con nhà kia, cô sẽ

báo thù và khiến cho hai cha con họ phải chịu đau khổ gấp bội! Cô sẽ
không từ bất cứ thủ đoạn nào, cô không bận tâm phải trả giá và hy sinh ra
sao. Cô sớm đã trắng tay, tất cả niềm vui của cô là khiến cha con kia rơi
vào địa ngục tăm tối, đau khổ nhất! Cho dù cô có phải chết cùng!

“Ư, ư…”

Cánh tay bị Diệp Anh kẹp chặt, Sâm Minh Mỹ đau đến chảy nước

mắt, phấn son vốn đã có phần nhạt đi, nay lại bị nước mắt làm cho thêm
phần bơ phờ, nhếch nhác, đường kẻ mắt bị nhòa thành một mảng đen sì.
Sâm Minh Mỹ đau khổ, phẫn nộ kêu khóc:

“Bỏ tôi ra! Bỏ tôi ra!”

“Khóc cái gì, chỉ có chút bản lĩnh này mà cô đòi giết tôi sao?” Vặn

chặt tay Sâm Minh Mỹ hơn nữa, nhìn bộ mặt đau đớn đến tái mét của cô ta,
Diệp Anh lạnh lùng cười mỉa, nói, “Yên tâm, tôi sẽ không giết cô đâu, tôi
chỉ từ từ, từ từ hành hạ cô thôi!”.

“Suỵt, đừng khóc.”

Trong màn đêm trầm lặng, Diệp Anh nói khẽ, kề sát vào mặt Sâm

Minh Mỹ, nói đầy ác ý:

“Đoạt mất Việt Tuyên, đoạt mất dự án thời trang nữ cao cấp, đoạt mất

Phan Đình Đình, đó mới chỉ là bắt đầu trò chơi thôi! Xin cô, mạnh mẽ một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.