TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 52

Trong vụ tai nạn, lá lách, phổi và dạ dày của anh đều bị ảnh hưởng

lớn, cộng thêm thể trạng anh vốn đã yếu, nhiều bệnh, lại bị hen nặng, sau
khi nhập viện anh đã trải qua bốn lần phẫu thuật lớn nhỏ, liên tục lâm vào
tình trạng nguy kịch, đã qua bảy, tám lần cấp cứu.

Hơn nữa, xương ngực của anh bị gãy.

Cô đã hỏi bác sĩ, được biết Việt Tuyên có thể phải sống cuộc sống

thực vật, cũng rất khó thoát khỏi tình trạng bại liệt.

“Khạc, khạc…”

Tiếng ho khan cố nén vang lên, Diệp Anh vội nhìn, thấy hàng mi trên

khuôn mặt gầy nhợt nhạt của Việt Tuyên rung rung, anh nhìn lên trần nhà,
lông mày khẽ nhíu, mắt phảng phất đau đớn, vẫn là ánh mắt thờ ơ ấy.

“Có phải lại bị đau không?”

Cô ái ngại hỏi.

Tạ Bình từ đầu vẫn đứng im trong góc phòng quan sát liền bước nhanh

đến, cúi người, vẻ mặt lo âu, vội hỏi: “Nhị thiếu gia, tôi đi gọi bác sĩ!”.

Mồ hôi lạnh túa trên trán Việt Tuyên.

“…”

Cơ chân bắt đầu co rút từng cơn, mặt Việt Tuyên đau đớn tái mét, anh

gắng sức nghiến răng, cố nén tiếng rên đang dâng trào trong cổ, khó nhọc
lắc đầu, ngăn Tạ Bình. Diệp Anh lập tức dùng khăn ấm xoa đôi chân run
rẩy của anh, hy vọng có thể giúp anh giảm cơn đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.