hiệu quả cũng không như mong muốn, hơn nữa bản thân quá trình điều trị
có thể gây ra những phản ứng bất lợi đối với sức khỏe bệnh nhân.
Biện pháp hữu hiệu và thỏa đáng nhất là tăng cường vận động và vật
lý trị liệu.
Vì thế cô bắt đầu theo các y tá học hỏi, thông qua xoa bóp cải thiện
tuần hoàn máu, thư giãn cơ bắp, loại bỏ cơn co rút cơ chân của anh. Và cô
bắt đầu học một số kỹ thuật, giúp chân anh có thể vận động, bác sĩ chuyên
khoa phục hồi chức năng chữa trị cho Việt Tuyên nói với cô, càng sớm tiến
hành tập luyện phục hồi chức năng, càng giúp bệnh nhân sớm hồi phục sức
khỏe.
“Ôi…”
Tiếng kêu đau đớn không thể kiềm chế được nữa liền bật ra, những
ngón tay nhợt nhạt bám chặt ga giường, toàn thân Việt Tuyên ướt đẫm mồ
hôi, ánh mắt mệt mỏi. Diệp Anh cắn chặt môi, cố gắng xoa bóp mạnh hai
chân cho anh.
Cuối cùng.
Dần dần từng chút.
Cơn đau dai dẳng cũng qua.
Diệp Anh thở phào, dùng khăn ấm lau mồ hôi trên trán và cổ Việt
Tuyên, cô đang cân nhắc, có nên để anh nghỉ một chút, rồi mới thay quần
áo khác cho anh hay không thì ở cửa bỗng có tiếng động.
Tạ Bình đi đến.
Anh hỏi người giúp việc điều gì đó, rồi quay trở lại, cúi xuống Việt
Tuyên đang nằm thiêm thiếp, khẽ nói: “Nhị thiếu gia, Sâm tiểu thư đến”.