TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 566

hồn cô đều thuộc về ta! Đừng tưởng ta mới nới lỏng cho cô một chút, là cô
đã cho rằng có thể mọc cánh bay đi!”

Hắn lè lưỡi, vô cùng chậm rãi liếm lên gò má cô một cách sỉ nhục.

“Cút ra!”

Cô không chịu đựng được hét lên, sụp đổ, liều mạng đẩy hắn ra!

“Rầm!”

Hắn ra sức đập đầu cô vào cửa sổ, “rầm” một tiếng, bóng tối và mùi

tanh nồng bao trùm lấy cô, trời đất quay cuồng. Cô không thể mở mắt, đau
đớn tột cùng khiến cơ thể trở nên tê liệt!

“Nói! Thằng nhóc khốn khiếp đó là đứa nào?”

Hắn hung hãn ra sức đập đầu cô vào cửa sổ một lần nữa, những giọt

đỏ tươi chảy ra, vương trên đóa hoa tường vi mới nở trên cửa sổ. Những
đóa hoa trắng tinh khiết phút chốt nhuốm màu đỏ, tiếng gào của Sâm Lạc
Lãng vang dội bên tai cô:

“Mày lại dám bỏ trốn với nó à! Con tiện nhân!” Hơi thở phả ra mùi

rượt khiến người khác buồn nôn, hắn nói rồi xé rách quần áo của cô và
chiếm đoạt cô như một con thú hoang!

“Cút ra!”

Nỗi sợ hãi như bóng tối đổ ập xuống, cô sụp đổ hét lên, dốc hết sức

lực, móng tay cấu mạnh lên mặt hắn! Đến mức cô thậm chí có thể cảm
nhận được hơi nóng của da thịt!

Sâm Lạc Lãng đau đớn hét lên một tiếng!

“Con tiện nhân!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.