TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 575

Sống lưng cứng đờ, Sâm Minh Mỹ cắn chặt môi, dự cảm mình sẽ nghe

thấy điều gì, nhưng cô không muốn nghe một chút nào! Không khí xung
quanh chốc lát dường như đóng băng, lạnh đến mức buốt sống lưng.

“… Tháng sau tổ chức lễ cưới, tiện đây mời mọi người đến tham dự.”

Việt Tuyên mỉm cười ôn hòa, tay vẫn nắm bàn tay ấm nóng của Diệp Anh
bỗng chặt hơn một chút, đáy mắt bừng lên khác ngày thường, tựa như
hương hoa dành dành thanh dịu trong ánh mặt trời diễm lệ giữa hạ khiến
người ta phải xiêu lòng.

“Không được!”

Tạ Hoa Lăng lập tức phản đôi theo bản năng.

“Mẹ.”

Giọng Việt Tuyên trầm xuống, ánh mắt dừng lại trên gương mặt Ta

Hoa Lăng thay đổi mấy lần, đấu tranh tư tưởng vài giây, sau đó chán nản,
nói: “Dù sao thì con lớn rồi, cũng không cần nghe lời mẹ nữa! Nhưng đừng
quên những điều mà con hứa với mẹ!”

“Con sẽ ghi nhớ.”

Việt Tuyên đáp lại rồi quay sang nhìn Diệp Anh, tình ý trong mắt dịu

dàng tựa như nước biển sâu thẳm khiến Sâm Minh Mỹ uất ức. Cô không
ngờ Tạ Lăng Hoa lại dễ dàng thỏa hiệp như thế, nhưng giờ phút này, cô
cũng chẳng có tư cách gì để phản đối.

“Không thể được.”

Tiếng nói lạnh lùng bên cạnh vang lê, Sâm Minh Mỹ ngạc nhiên quay

đầu sang, thấy Việt Xán đang chằm chằm nhìn Việt Tuyên, sắc mặt tái xám,
ánh mắt không chút che đậy, lạnh đến thấu xương. Lúc này, cô mới ý thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.