TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 164

Người đàn ông trẻ tuổi nói đùa, con mắt xanh lóe lên một ánh

sáng ranh mãnh:

- Tội nghiệp nhỉ! Hẳn là vì chiếu cố đến tôi, nên ông mới để cho

cái giá phải chăng ấy chứ gì?

- Hình như cô bé quấn quýt hắn ta lắm và cái đó cũng dễ hiểu

thôi.

- Tất nhiên rồi, và như vậy, ông lại cần phải rộng lượng. Ông đã

nói đến lòng bác ái của đạo Thiên Chúa, thì, để làm vui lòng một con
bé cứ thích bám lấy hắn ta, ông hãy bảo cho tôi biết cái giá hạ nhất mà
ông có thể để lại cho tôi là bao nhiêu?

Gã lái buôn đáp:

- Nhưng, thưa ngài, ngài cứ nghĩ mà xem. Ngài thử nhìn những

bắp thịt kia, cái vóc người kia, hắn ta khỏe như voi! Ngài hãy nhìn cái
đầu hắn, cái trán cao kia chứng tỏ một thằng da đen thông minh, làm
việc gì cũng được. Ngay giả dụ nó ngu đần chăng nữa, thì cái sức lực
vật chất của hắn cũng đáng giá lắm rồi; nhưng hắn lại thông minh,
nên giá càng đắt. Ngài có biết một mình hắn ta trông nom cả cái trại
của ông chủ không? Hắn có năng khiếu phi thường về việc kinh
doanh.

Người đàn ông trẻ tuổi mỉm một nụ cười chế giễu:

- Xấu, cái đó thì rất xấu. Trong cuộc đời, cái đó chẳng đi đến đâu;

những người da đen quá thông minh thường bỏ trốn, ăn cắp ngựa,
nghĩ ra trăm nghìn trò quỷ quái. Tôi nghĩ rằng chính vì cái thông
minh ấy mà ông phải hạ bớt đi mấy trăm đô la.

- Đó chỉ là một lí lẽ. Nhưng tôi có thể đưa ngài xem những chứng

từ của ông chủ hắn ta, bảo đảm hắn ta là một người ngoan đạo, giản
dị hết sức, lại còn quá khiêm nhường nữa kia. Người ta gọi hắn ta là
một nhà truyền đạo.

Người đàn ông trẻ tuổi hay châm biếm vẫn điềm nhiên như

không:

- Thế thì tôi có thể mang về làm linh mục cho tôi được nhỉ. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.