TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 165

một ý kiến. Gia đình tôi lại chẳng ngoan đạo lắm.

- Thưa ngài, ngài nói đùa đấy ạ?

- Sao ông biết được? Ông bảo hắn ta là một nhà truyền đạo. Thế

hắn đã qua kì thi nào trước hội nghị tôn giáo, hay một hội đồng nào
chưa? Nào, ông đưa giấy tờ tôi xem.

Nếu cái gã con buôn ấy không biết chắc chắn, tất cả những lời

bông đùa ấy, cuối cùng sẽ đưa đến việc mua người nô lệ nhờ ánh mắt
ranh mãnh của gã, thì gã đã không đủ kiên nhẫn. Trong lúc hắn đặt
cái cặp đầy dầu mỡ lên đống kiện bông rồi xem xét một số giấy tờ thì
người đàn ông trẻ tuổi nhìn hắn bằng cặp mắt tinh ranh. Eva leo lên
cái hòm nó đang ngồi, quàng tay bá cổ bố, thì thầm:

- Bố ơi, con xin bố, bố mua bác ấy đi! Bao nhiêu tiền cũng mua,

bố chả giàu đấy là gì? Con muốn mua được bác ấy cơ!

- Con gái yêu quý, để con làm gì? Để con chơi à?

- Con muốn cho bác ấy được sung sướng.

Quả là một lí do độc đáo.

Gã con buôn chìa ra một tờ giấy chứng nhận kí tên Shelby. Bố Eva

đưa mấy ngón tay dài, thon, cầm lấy rồi lơ đãng liếc nhìn qua. Ông
nói:

- Chữ đẹp và có vẻ quý phái đấy. Đúng chính tả. Chính cái vấn để

tôn giáo này làm tôi do dự. Cái xứ của chúng tôi bị đe dọa đi tới chỗ
suy vong, vì các ngài da trắng quá ngoan đạo. Trước ngày bầu cử, có
thấy mấy nhà chính trị quá mộ đạo đâu... Tôi không tin rằng ở thị
trường hiện nay, tôn giáo được giá lắm. Đúng là ít lâu nay, tôi không
xem các tờ báo tài chính. Nào, ông đánh giá cái lòng mộ đạo này mấy
trăm đô la nào?

Gã buôn nô lệ đáp:

- Ngài nói đùa, nhưng lời ngài nói quả là có đúng đôi chút. Tôi

biết là có những kẻ đạo đức giả chỉ ê a bài Thánh ca mà chẳng tin gì
cả. Nhưng kể làm gì, hạng người ấy, họ trắng, đen, mặc họ. Thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.