TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 213

- Tôi không ốm.

Bác Tom nghiêm trang bảo:

- Thôi, bác đừng uống rượu nữa. Bác không biết là như thế, ta sẽ

mất cả thể xác lẫn linh hồn ư?

Người đàn bà cáu kỉnh đáp:

- Tôi biết rằng tôi sẽ xuống âm phủ, chẳng cần ai phải bảo. Tôi

xấu lắm, tôi biết. Âm phủ à? Ước gì được ở đấy.

- Cầu Chúa cứu vớt lấy linh hồn bác! Bác đã nghe nói đến Đức

Chúa Jesus bao giờ chưa?

- Jesus à! Ai thế?

- Đức Chúa!

- Hình như tôi đã nghe nói đến Đức Chúa, đến phán xét cuối

cùng, và cả âm phủ nữa.

- Thế là bác đã biết Đức Chúa là người thương yêu chúng ta,

những kẻ có tội. Người đã hi sinh để cứu vớt chúng ta.

- Tôi không biết. Từ ngày chồng tôi chết, chẳng ai thương yêu tôi

cả.

- Trước đây, bác ở đâu?

- Ở bang Kentucky. Một người cho tôi nuôi lũ trẻ để đem bán. Sau

đấy, tôi cũng bị bán nốt, cuối cùng rơi vào nhà ông chủ hiện nay.

- Thế sao bác lại uống rượu?

- Để quên mọi nỗi cực nhục. Đến đây được ít lâu, tôi sinh cháu, đã

tưởng là nuôi được cháu, bởi vì ông chủ không phải là người trục lợi.
Thằng bé xinh quá... Thoạt đầu, bà chủ cũng thương nó. Nó không
khóc bao giờ, nó đẹp, lại khỏe. Nhưng bỗng bà chủ ốm; tôi chăm nom
săn sóc bà, rồi lây bệnh. Từ đấy, tôi mất sữa; thế là cháu bé quặt quẹo,
dần dần chỉ còn da bọc xương; bà chủ không chịu mua sữa cho cháu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.