TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 228

họng, đó là đặc điểm của âm nhạc dòng dõi người châu Phi. Sau cùng,
nó nhảy mấy cái, rít một hơi như tiếng còi xe lửa rồi nằm sóng sượt
trên thảm; nó nằm im, hai tay chắp lại, nét mặt vừa dịu dàng vừa
trang nghiêm. Nhưng hai con mắt láu lỉnh, ngó ngược ngó xuôi, làm
mất hết cái vẻ trang trọng của cảnh múa hát.

Cô Ophelia ngạc nhiên đến sững sờ cả người. Thấy thế, Augustine

rất thú vị. Anh bảo Topsy:

- Topsy, đây là bà chủ mới của mày. Liệu mà ở cho ngoan, rõ

ngoan vào.

Topsy vẫn chắp hai tay, vẻ đau khổ, nhưng đôi mắt lấm lết:

- Thưa ông chủ, vâng ạ.

Cô Ophelia phản đối:

- Thế nghĩa là thế nào, cậu? Nhà đã đầy tụi nhóc, đi đến đâu

vướng cẳng đến đấy. Sáng nào dậy, tôi cũng thấy một đứa nằm trước
cửa buồng, một đứa chui dưới gầm bàn, một đứa nằm kềnh trên
thảm chùi chân; ở cầu thang thì vô số, nào leo trèo, nào hò hét, chẳng
đâu không thấy chúng nó, có đứa nằm lăn dưới sàn bếp nữa... thế mà
cậu còn rước thêm về để làm gì?

- Để chị dạy dỗ nó, tôi chẳng bảo chị rồi là gì. Lúc nào chị cũng nói

đến việc giáo dục, tôi tưởng nên tặng chị một miếng đất còn nguyên
vẹn, để chị thử xem sao. chị thử nuôi nấng nó theo lí thuyết của chị
xem.

- Tôi không cần, không cần mà; hiện vô khối việc tôi chưa kham

nổi, nữa là...

- Đấy, người theo đạo Gia-tô như thế đấy. Các ông, các bà thành

lập một hội để tìm một thầy dòng, đưa đi sống cùng với những kẻ tà
đạo. Nhưng giả thử một người trong các ông, các bà mang ngay một
kẻ tà đạo về nhà và thử cải hoa nó thành một người ngoan đạo, như
thế có hơn không? Làm như vậy, các ông, các bà lại kêu chúng nó bẩn
quá, khó chịu quá, vẽ vời chuyện nọ chuyện kia, vân vân...

Cô Ophelia nói, giọng dịu đi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.