TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 252

T

23

HENRIQUE

hời gian ấy, Alfeed, người em sinh đôi của Augustine cùng với
đứa con trai lớn là Henrique, mười hai tuổi, đến chơi trại bên
bờ hồ vài ba ngày. Hai anh em sinh đôi ấy thật là vừa lạ lùng
vừa đẹp đôi. Hai người không giống nhau một li, trái lại, có

những nét đối lập. Thế nhưng hình như có một sợi dây bí mật thắt
chặt hai anh em trong một mối tình thân thiết ít khi thấy.

Họ thường khoác tay nhau dạo chơi trong vườn: Augustine với

đôi mắt xanh, tóc vàng, người mảnh dẻ, nét mặt linh hoạt. Alfeed mắt
đen, khuôn mặt kiểu La Mã, người khỏe mạnh, dáng điệu cương
quyết. Họ luôn luôn nói trái ngược nhau, nhưng vẫn thích gần nhau.
Sự thật, hình như mâu thuẫn ấy gắn chặt thêm họ với nhau, như thể
hai cực của miếng nam châm.

Henrique là một đứa trẻ quý phái, rất hoạt bát. Vừa đến nhà bác,

nó chú ý ngay đến cô chị họ xinh đẹp, dễ thương. Eva có một con
ngựa màu tuyết trắng, lành như một con chiên, hoặc là như cô chủ.
Bác Tom dắt nó đến cái hiên sau nhà, đúng lúc một chú bé da đen lai
trạc mười ba, mười bốn tuổi dẫn một con ngựa Ả Rập đen bóng đến;
phải khó nhọc lắm mới bắt được con ngựa này cho Henrique.

Henrique cảm thấy hãnh diện một cách rất trẻ con. Nó tiến lên,

cầm lấy dây cương từ tay chú nhỏ, xem xét kĩ lưỡng con ngựa. Tức
thì, đôi mắt đen của nó tối sầm lại; nó giận lắm:

- Dodo! Đồ lười; sáng nay, mày không kì ngựa cho tao.

Dodo nhẫn nhục:

- Thưa cậu, có đấy ạ. Chắc là nó lại tha bụi ở đâu về.

Henrique giơ cái roi lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.