TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 296

- Thưa bà, đúng khăn tang đấy chứ ạ. - Jane đáp. - Hè năm ngoái,

bà đại tướng Derbennon cũng dùng khăn này, sau khi ông đại tướng
chết. Trông đẹp tuyệt.

Mary hỏi Ophelia:

- Chị thấy thế nào?

- Cũng tùy thời trang... mợ khéo chọn hơn tôi chứ.

- Chỉ biết là đến hôm nay, tôi vẫn chưa có khăn tang. Tuần sau đã

đi rồi, nhất định phải chọn thôi.

-Mợ đi sớm thế à?

- Em anh Augustine viết thư cho tôi bảo đồng ý với ông công

chứng viên, nên bán cái nhà này với các đứa nô lệ ngay; việc bán chác
tôi sẽ giao cho công chứng viên.

Cô Ophelia nói:

- Tôi muốn nói với mợ một câu chuyện. Cậu Augustine có hứa sẽ

giải phóng cho bác Tom; cậu ấy đã làm xong những thể thức đầu tiên
rồi. Tôi mong mợ sẽ dùng ảnh hưởng của mợ để làm cho xong cái...

Mary ngắt lời:

- Tôi không nghĩ đến việc ấy. Tom là một đứa nô lệ tốt nhất của

chúng tôi; bán nó sẽ được giá; tôi đời nào chịu thiệt như thế. Vả lại,
được tự do thì nó làm gì? Nô lệ, nó còn sướng gấp mấy!

- Bác ấy mong được tự do lắm; cậu Augustine đã hứa rồi.

- Chúng nó, đứa nào cũng muốn được tự do, đứa nào cũng bất

mãn. Chúng nó muốn cái gì chúng nó không có. Tôi, tôi chống lại việc
giải phóng nô lệ. Bắt một đứa da đen làm nô lệ thì nó biết cách ăn ở;
giải phóng nó, nó thành lười biếng, nó không chịu lao động, nó rượu
chè be bét. Chính tôi thấy hàng trăm trường hợp như thế. Giải phóng
chúng nó có phải là giúp đỡ chúng nó đâu.

- Bác Tom là người thận trọng, chăm chỉ, ngoan đạo...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.