TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 299

M

30

KHO HÀNG NÔ LỆ

ột cái kho hàng nô lệ! Có lẽ tiếng này gợi cho một số bạn
đọc cảnh tượng khủng khiếp của một cái hang ổ tối om,
một thứ địa ngục nào đó... nhưng không phải. Những
người ở thời đại chúng ta ngày nay biết phạm tội một cách

khéo léo và độc đáo, làm thế nào cho con mắt và tình cảm của xã hội
không bị tổn thương. Cái món hàng người này sẽ được định giá rất
đúng ngoài chợ. Bởi vậy, nó cần được săn sóc chu đáo, nuôi ăn cho
tốt để lúc bán cho được giá. Ít ra về bề ngoài, cái kho hàng nô lệ ở
New Orleans này giống như nhiều kho hàng khác, được giữ gìn sạch
sẽ. Hằng ngày, đứng dưới mái hiên ở ngoài phố, người ta có thể thấy
đàn ông và đàn bà sắp thành từng dãy - những mẫu hàng bán ở trong
nhà.

Bạn được mời vào nhà để xem cho kĩ. Bạn sẽ thấy vô số những

người chồng, người vợ, anh chị em, những người cha, người mẹ,
những đứa con còn bé tí, "bán riêng từng món, hoặc bán cả lô, tùy ý
khách mua hàng." Và cái linh hồn bất tử trước kia được con của Trời
cứu vớt bằng máu và đau khổ, khi đất rung chuyển, đá nứt ra và
những nấm mồ rộng mở, cái linh hồn bất tử ấy bị mang ra để bán,
cho thuê, cầm cố, hay đổi chác lấy đồ gia vị, tùy theo nhu cầu của thị
trường hay ý thích của khách hàng.

Vài ngày sau câu chuyện trao đổi giữa Mary và Ophelia, bác Tom,

Adolph và năm, sáu người nô lệ thuộc Augustine được giao cho ông
Skeggs, chủ một kho hàng ở phố X... để hôm sau mang ra bán. Cũng
như phần nhiều các nô lệ khác, bác Tom mang theo một cái hòm đầy
quần áo, đồ dùng. Đêm đến, người ta dẫn những nô lệ vào một cái
buồng dài, đã thấy ngổn ngang nô lệ đủ các lứa tuổi, lớn bé, đủ các
màu da. Họ đùa chơi, cười nói ồn ồn, trong một không khí rất vui vẻ,
không hề lo lắng. Ông Skeggs hoan hô:

- Tốt, tốt lắm, các con ạ! Bao giờ những người của tôi cũng vui vẻ!

À, chú Sambo, chú cù cho họ cười đấy à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.