TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 387

em tôi và chuộc nó.

- Tôi có nghe anh ta kể có một người chị tên là Emily bị bán về

miền Nam.

- Tôi đấy, ông ạ; xin ông cho tôi biết, cậu ta là người...

- Thưa bà, một thanh niên rất tốt, mặc dù bị chế độ nô lệ đè nén.

Một người tốt bậc nhất, thông minh; có cách sống tốt lắm. Tôi biết, vì
anh ta lấy vợ ở nhà chúng tôi.

Bà Thoux vội hỏi:

- Thế người vợ thế nào ạ?

- Quả là một viên ngọc quý, chị ta vừa xinh lại vừa thông minh,

rất dễ thương. Rất ngoan đạo nữa. Mẹ tôi coi chị như con đẻ. Chị ta
biết đọc, biết viết, biết thêu thùa rất khéo, hát thì tuyệt... Cha tôi mua
chị trong một chuyến đi New Orleans; đưa về để tặng mẹ tôi. Lúc ấy,
chị ta độ tám, chín tuổi. Cha tôi, không bao giờ bảo cho mẹ tôi biết là
đã mua chị ấy. Nhưng, gần đây, khi soát lại giấy tờ cũ, chúng tôi đã
tìm thấy giấy bán chị ta. Tất nhiên là giá rất cao, nhưng chị ấy xinh
tuyệt trần.

Lúc ấy, George quay lưng lại Cassy, nên không thấy chị đã chăm

chú theo dõi câu chuyện đến mức nào. Nghe đến đấy, chị cầm lấy
cánh tay George, mặt tái đi vì xúc động, chị hỏi:

- Thế ông có biết tên người chủ đã bán cô bé cho cụ nhà ta không?

- Simmon, nếu tôi không lầm. Ít ra là tên ghi trên giấy bán.

- Trời!

Cassy ngã xuống; chị đã ngất đi. George và bà Thoux vội vàng cứu

chữa cho chị. Cả hai người đều không hiểu sao chị bị ngất như vậy.
Họ rối rít lên, như thường thấy trong những trường hợp tương tự.
Trong lúc vội vã, George đánh đổ một bình nước và đánh vỡ hai cái
cốc. Nhiều bà biết có người vừa gặp nạn, kéo đến đứng chật ních
trước cửa, làm cho không khí mát không lọt được vào buồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.