TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 389

P

43

KẾT QUẢ

hần kết thúc câu chuyện của chúng ta sẽ ngắn. Cũng như tất cả
những thanh niên trạc tuổi cậu, George rất quan tâm đến sự
việc vừa xảy ra, không những li kì, mà còn đầy tính nhân đạo và
rất cảm động. Cậu gửi cho Cassy giấy bán Eliza. Từ niên hiệu

đến tên tuổi, cái gì cũng phù hợp với những sự việc mà chị biết rõ,
nên chị quả quyết đúng là con gái chị. Chỉ còn một việc là tìm dấu vết
của những người bỏ trốn. Bà Thoux và chị, do hoàn cảnh đặc biệt của
số phận ràng buộc với nhau, tức khắc sang Canada. Đến nơi, hai
người đi khắp các trạm đón tiếp nô lệ bỏ trốn. Đến Amsherstberg, họ
tìm đến ông thầy dòng đã tiếp đón George và Eliza những ngày đầu
hai vợ chồng đặt chân lên đất Canada. Ông cho biết hai người đã đi
thành phố Montreal.

Thế là George và Eliza đã được tự do năm năm rồi. George đã tìm

được việc làm ở nhà một người thợ máy; anh kiếm đủ tiền nuôi cả gia
đình; thời gian ấy, hai vợ chồng thêm được một đứa con gái. Thằng
bé Harry, một đứa bé xinh xắn, thông minh, đi học tiến bộ nhanh.
Ông thầy dòng quan tâm nhiều đến câu chuyện của bà Thoux và
Cassy; ông nể lời hai người, dẫn hai người đến Montreal. Bà Thoux
chịu mọi phí tổn.

Bây giờ, thay đổi cảnh: chúng ta ở một căn nhà xinh xắn vùng

ngoại ô Montreal. Buổi tối. Một ngọn lửa nổ lách tách trong lò sưởi.
Trên bàn đã giải một cái khăn trắng chuẩn bị cho bữa ăn tối. Trong
góc buồng, kê một cái bàn phủ vải xanh, có một cái giá gỗ, để bút,
giấy; bên trên, mấy ngăn sách đẹp. Đó là bàn làm việc của George.
Thời còn niên thiếu, mặc dù vất vả, sống trong tuyệt vọng, anh đã học
đọc, học viết vì lòng hiếu học giục giã, nay anh vẫn tha thiết với việc
học tập; những giờ nghỉ, anh dành cho việc đọc sách.

Lúc này, anh ngồi ở bàn, anh ghi chép một quyển sách mượn ở

thư viện công cộng. Eliza bảo anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.