TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 119

Bảo nhìn đến ngựa, thì thất kinh:
- Lại đến nỗi gầy đói thế này sao?
Chỉ còn nhìn tình cảnh con hoàng phiêu này, cũng đủ thấy thể tình ấm lạnh.
Từ khi tính toán tiền nong, thì đừng nói thức ăn tinh, ngay cả cỏ khô, hoàng
phiêu cũng chẳng được ăn, đói hí vang trong chuồng mãi, thấy vậy Liễu
Thị thương hại, vụng chồng cho một ít cỏ khô, vừa già vừa đắng, ăn được
thì ăn, không ăn được cũng chẳng ai lo cho. Vì thế từ một con tuấn mã
ngày đi ngàn dặm, trở thành một con ngựa gầy, chân xoạc như que, mũi
rộng toác, bụng ỏng, lông xù ra. Thúc Bảo giận vô cùng nhưng không đám
to tiếng, chỉ mới phàn nàn thế đã sợ Tiểu Nhị sừng sộ, ngay đến người còn
không có mà ăn nữa là. Nên Thúc Bảo đành nín thinh dắt ngựa ra.
Tiểu Nhị mở cửa, Thúc Bảo ra trước, nhưng hoàng phiêu nhất định không
chịu ra, là biết chủ nhân có ý bán nó. Bình thường thì giống vật làm sao mà
biết dược điều đó, nhưng nó là một con vật rất nhạy cảm. Lúc này là đầu
canh năm, nếu là lên đường về, thì ngay từ canh ba đã phải lo yên cương
cho nó, treo buộc hành lý vào. Dắt ra khỏi chuồng lúc này, thì hoặc là uống
nước, hoặc là gặm cỏ xanh, nhưng có uống nước lẫn gặm cỏ thì không phải
giờ này, vì vậy hoàng phiêu hai chân trước trụ chặt ở bực cửa, hai chân sau
như muốn khuỵu xuống nhất định không chịu ra. Với sức lực của Thúc
Bảo, chả nói đến ngựa gầy, ngay hổ dữ cũng có thể lôi băng, nhưng giờ ấy
hoàng phiêu gầy giơ xương, Thúc Bảo cũng không còn lòng nào co kéo với
nó, chỉ nhẹ nhàng vỗ về gọi nó. Tiểu Nhị vốn là kẻ ác nghiệt, thấy ngựa
nhất định không chịu ra, cầm ngay then cửa lại, cứ nơi chân sau gầy chỏi
xương mà nện liên tiếp, đau quá, ngựa phải nhảy khỏi cửa. Tiểu Nhị đóng
cửa lại, miệng nói theo:
- Không bán được, thì đừng có mà quay về nữa nhé!
Thúc Bảo dắt ngựa tới khu chợ cửa tây, chợ ngựa đã bắt đầu họp. Mua
ngựa rồi bán ngựa đều là bọn công tử, vương tôn giàu có, áo gấm, quần lụa
đi lại rối rít, khách xem, lượn đi lượn lại kể không hết.
Có mấy tay thấy thúc Bảo dắt hoàng phiêu đến, bảo nhau:
- Các ngài ơi! Lại mà xem, có một tay khố rách dắt một con ngựa ốm đến
đây này. Ngựa này thì chả cần xô cũng ngã cho mà xem!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.