TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 131

khách ở nơi khác đến về chuyện lệ trước, lệ sau đấy thôi. Xin ông bạn cứ
uống đi rồi trả tiền sau. Cứ uống cho đàng hoàng, cho xứng với đồng tiền
bỏ ra, ai chả biết nhà hàng buôn bán cũng muốn thu hút được khách tứ
phương. Riêng với quý khách lại là bậc phóng túng, cử chỉ, ngôn ngữ đều
đường đường, khoáng đạt, cứ như cách nhìn nhận của tiểu đệ thì rõ là một
bậc trượng phu, tâm địa ngaythẳng. Xin mời quý khách cứ ngồi vào bàn,
tiểu nhân sẽ gọi rượu nóng ra ngay để quý khách dùng.
Thúc Bảo thấy chủ quán nói năng nhã nhặn lịch thiệp, nên quên cả giận dữ:
- Bác chủ nói đúng lắm. Chả cần phải cãi cọ chuyện này làm gì.
Gói bạc lại, cầm hai tấm lụa, Thúc Bảo vào bàn ăn, thì thấy ba gian nhà
trong rộng rãi, cao lớn, tất cả đều kê bàn lớn, ghế dựa, bốn xung quanh treo
la liệt những bức tranh vẽ, chữ viết rất đẹp, ngay cả cột cửa ra vào, treo đôi
câu dối, ngợi cảnh ngăn nắp, thịnh vượng của nhà hàng.
Ấm rót trân châu, phát tiết đất trời, một dòng hòa khí,
Chén tràn hổ phách, nấu nung gan phổi muôn vẻ phong tình.
Thúc Bảo nhìn xung quanh cảnh nhà hàng, lại nghĩ tới bộ quần áo rách rưới
của mình, mới thấy bọn họ ngăn không cho mình vào là chẳng có gì đáng
ngạc nhiên. Giờ ngồi đàng hoàng trên ghế, Thúc Bảo mới thấy rõ: "Với một
quán ăn như thế này, chỉ là để bán cho kẻ giàu, nào là nơi của kẻ nghèo
đâu?". Thúc Bảo đưa mắt nhìn hai hàng lan can bằng gỗ tỳ bà, hai bên là
những phòng ngủ, giường tủ, tường cửa, nền trần đều bóng lộn! Thúc Bảo
đứng dậy, khẽ cười nghĩ: "Sạch sẽ hơn cả mặt mũi của người nghèo khổ".
Rồi đi lại dãy bàn phía đông, chọn bàn đầu tiên, đặt gói lụa xuống bàn, ngồi
chờ.
Hoa bởi gió mưa nên kém sắc
Người vì đói rét chí cùn trơ.
Hầu bàn mang tới: Một đĩa cơm đã hết hơi nóng, một bát cá muối, một đĩa
thịt trâu cũng lạnh ngắt, hai cái bát chén xấu, rượu cũng chẳng nóng, ông
già hầu bàn dọn xong, lặng lẽ bỏ đi. Thúc Bảo buồn rầu nghĩ: "Có lẽ trời đã
bắt Thúc Bảo này phải ăn những thức ăn nguội lạnh thế này chăng. Ta có
thể cho cả cái dinh cơ của chúng nát ra như cám, cũng chỉ vài lần vung tay
là xong. Nhưng chỉ phiền một nỗi, mai kia tiếng tăm sẽ về đến Sơn Đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.