TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1403

Dương Quốc Trung vốn cũng rất căm ghét Lăm Phủ, nhưng vì y vẫn được
Huyền Tông sủng ái, nên không thể tranh đoạt, nỗi hờn đã nung nấu lâu
ngày, nay thừa lúc y chết rồi, mới bới những lỗi lầm đã qua, từ những
chuyện nuôi riêng quân lính trong dinh, nói thác là để giữ thân, kỳ thực là
có ngầm mưu thoán nghịch, lại còn bao lần hãm hại Đông cung, làm lay
chuyển xã tắc, ngồi ngoài mưu lợi. Quốc Trung còn gợi cho các quan viết
tấu biểu, trình rõ những tội khác của y.

Dương Quý Phi thì căm ghét Lâm Phủ chèn ép An Lộc Sơn, lại cũng kể
những điều xấu của y với Huyền Tông. Mãi đến lúc này, Huyền Tông mới
tỉnh ngộ, hạ chiếu ban rõ tội trạng cho khắp thiên hạ biết, truy tước hết
quan chức, phá hòm quách, tịch thu hết gia sản. Con là Lý Tụ đang làm thị
lang cũng bị cách chức, vĩnh viễn không được dùng nữa. Cũng đúng như
lời La Công Viễn nói về các họa sau khi chết.

Chính là:
Lúc sống quyền gian, ác đủ điều
Nào khi hay chết xác băm nhừ
Phải đâu vì nước vì dân nhỉ
Dựa điều quốc pháp thỏa riêng tư.

Lý Lâm Phủ chết, Dương Quốc Trung kiêm cả tả hữu thừa tướng, một
mình nắm mọi quyền hành, mặc sức tác oai tác quái, trăm quan văn võ
không ai không sợ. Duy An Lộc Sơn là không chịu cúi phục, Lộc Sơn chỉ
vì Lâm Phủ xảo quyệt hơn mình, cho nên mới sợ Lâm Phủ, còn với Quốc
Trung, trước đó thường tranh hơn đọ kém, vẫn có ý coi thường Quốc
Trung, nay tuy nắm mọi quyền hành, Lộc Sơn vẫn không coi vào đâu. Bốn
phương Phiên trấn đều có lễ đến mừng họ Dương, duy Lộc Sơn không
chịu. Quốc Trung giận lắm, mật tâu với Huyền Tông:
- An Lộc Sơn vốn giống Phiên, nay hùng cứ ở cả ba trấn lớn, dễ có ý khác,
nên đề phòng thì hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.