TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1405

Chưa kịp lên đường, Quý Phi ngầm cho người đem vàng lụa ban, rồi sai
cầm một lá thư viết tay, niêm phong cẩn thận giao cho An Lộc Sơn, lại dặn
thêm Lộc Sơn tiếp được chiếu hãy về ngay, mọi sự đã có Quý Phi chu toàn,
nhất định có lợi chứ không có điều gì đáng lo cả, không được về chậm để
gây lòng nghi ngờ cho thiên tử. Cầu Lâm nhất nhất vâng mệnh, đi suốt
ngày đêm không dám nghỉ, tới Phạm Dương. Lộc Sơn nghênh bái sắc dụ,
Cầu Lâm lên công đường, dõng dạc đọc rằng:

"Hoàng đế thân viết sắc ban cho Đông Bình Quận vương, tiết độ sPhạm
Dương, Bình Lư, Hà Đông An Lộc Sơn:

Khanh trước kia vốn thờ trẫm ngay dưới thềm son, vui vẻ chuyện trò như
trong một nhà, nay ra trấn ngoài Phiên ải, xa xôi cách trở trẫm vẫn một
lòng tưởng nhớ. Lòng khanh chắc hẳn cũng như vậy, nhưng điều mong nhớ
cũng không dám không có sắc triệu m
à về chầu. Nay một khi đã nhận được
sắc này, lập tức về cung khuyết, nếu không về là có ý phản loạn. Đừng lấy
cớ đường xá xa xôi khó nhọc, trẫm cũng cần hỏi kỹ về công việc ở biên
đình. Tiếp dụ này, phải về kinh sư ngay, không được sai sót.”

Lộc Sơn tiếp xong sắc chỉ, bày tiệc rượu đãi thiên sứ, rồi hỏi:
- Thiên tử triệu ta về là ý ra làm sao?
Cầu Lâm đáp:
- Chẳng qua thiên tử mong nhớ ngài quá!
Lộc Sơn trầm ngâm:
- Dương tể tướng có nói gì không?
Cầu Lâm đáp:
- Triệu ngài về là ý của thiên tử, không phải ý tể tướng!
Lộc Sơn cười:
- Ý thiên tử tức là ý tể tướng vậy!
Cầu Lâm đuổi tả hữu đứng hầu, đưa thư cùng kể lại những lời dặn dò của
Dương Quý Phi ra, Lộc Sơn lúc này mới vui vẻ.
Ngay ngày hôm sau, lên ngựa ngày đêm về kinh, vào triều cận thiên tử.
Huyền Tông cả mừng mà phán:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.