TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1419

Nội thị nói thánh ý cho dân chúng rõ. Lê Viên tử đệ, người người áo mũ lấp
lánh, đem các loại nhạc khí, ra ngay trước lầu, xếp hàng nghiêm chỉnh,
dưới ánh đèn. Dân chúng quây lại xem, tiếng cười đùa tuy chưa tắt ngay,
nhưng đã khác trước. Cao Lực Sĩ thưa:
- Trong số nhạc công, duy chỉ sáo Khương của Lý Mô là nổi tiếng hơn cả,
trăm họ thích nghe nhất, nay hãy nói rõ, dưới lầu sẽ yên ngay.
Huyền Tông nghe theo, truyền Lý Mô hãy một mình thổi sáo. Lý Mô vâng
lệnh, ra ngay trước lầu, lên tiếng dõng dạc:
- Ta là Lý Mô, vâng thánh chỉ, xin ra thổi sáo Khương để ai nấy nghe. Các
người nếu quả biết thưởng thức, xin hãy im lặng.
Nói rồi nâng ngay sáo làm bằng loại trúc Tử Vân ở Vân Mộng lên, tiếng
nghe réo rắt trong trẻo, như thấu đến chín tầng trời cao, hạc múa phượng
vũ. Dưới lầu hàng nghìn hàng vạn người, đều lặng như tờ, nghiêng tai lắng
nghe, không một tiếng động nhỏ. Huyền Tông càng khoan khoái.
Chính là:

Đừng bảo ồn ào khôn cấm chỉ
Một lời lặng ngắt cả muôn lời.

Vì sao tiếng sáo Lý Mô huyền diệu đến thế? Cũng bởi Huyền Tông rất hiểu
âm nhạc. Từ các loại đàn dây, cho đến nhạc hơi đều rất thành thạo. Có khi
còn tự chế ra các khúc điệu, tùy trong đục, thấp cao mà thay đổi. Trong các
loại nhạc cụ đó, lại thường không thích các thứ đàn dây, cứ mỗi lần nghe
tiếng đàn, liền bắt cử ngay loại nhạc khác để rửa tai, thường gọi là "tẩy uế".
Thích nhất là nghe trống của tộc Yết Thất, cùng tiếng sáo của tộc Khương,
cho hai thứ này là đứng đầu trong bát âm, vì vậy bọn nhạc công đều giỏi
hai loại này. Mỗi lần có yến tiệc trong nội cung, Huyền Tông thường tự
mình đánh trống, hoặc thổi sáo ngọc hòa theo. Dương Quý Phi cũng rất giỏi
thổi sáo!

Đầu năm thời Thiên Bảo, gặp thượng tuần tháng hai, sáng ra, rửa mặt chải
tóc xong, trời mới mưa xong, cảnh sắc trong sáng, tươi mắt, sân điện nội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.