TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1489

Huyền Tông đành lên đường. Mai Phi cùng vương tôn, phi chúa đều không
được đi theo. Xe đã lăn bánh, mà vẫn chẳng ai biết, trăm quan vẫn vào triều
kiến, thấy cửa vẫn đóng, lính thị triều vẫn ba hàng đứng như cũ. Chờ mãi,
cửa cung mới mở, người bên trong ùa ra như chạy loạn, phi tần chẳng khác
gì chuột nước lụt, đồn ầm lên là thánh thượng không còn trong cung, không
hiểu đi đâu, trong ngoài đều ầm ĩ. Tần Quốc Mô, Quốc Trinh đoán là
Huyền Tông đã lên đường vào Thục, liền cưỡi ngựa chạy theo. Còn lại các
quan viên, dân chúng cứ thế mà chạy tán loạn khắp bốn phương. Bọn tiểu
thị dân kéo tràn vào cung cấm, tìm đến các nhà hoạn quan, trộm cướp đồ
đạc của cải, cưỡi lừa ngựa lên tất cả các cung điện sân chầu. Công tử,
vương tôn, nhất thời có những người không biết trốn đi đâu, gào khóc khắp
các phố các đường. Về sau, Đỗ Công Bộ làm bài trường thiên "Ai vương
tôn" (1) để ghi lại quang cảnh diễn ra ngay trước mắt lúc đó:

Quạ đầu thành lông đầu trắng phơ,
Đêm bay kêu trên cửa Diên Thu(2)
Lại moi nhà các quan to
Các quan chạy trốn giặc Hồ (3) lung tung
Chín ngựa (4)chết, roi đồng đập gãy
Bỏ thịt xương cố chạy lấy mình
Dưới lưng vòng ngọc xanh xanh
Góc đường ngồi khóc thương tình vương tôn
Hỏi tên họ, đâu còn dám nhận
Chỉ xin cho được phận tôi đòi
Tháng ròng chui rúc chông gai
Trên mình da thịt chẳng nơi nào lành
Con cháu chúa (5) thảy rành cao mũi

Giống rồng xem khác với người thường
Rồng thất thế, sói đầy đường (6)
Liệu mà giữ lấy nghìn vàng tấm thân
Vì vương tôn dừng chân đứng tạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.