TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 163

lắng.
Thúc Bảo thấy thế, sợ Hùng Tín chán khách rồi chăng, nhịn chẳng nổi, bèn
hỏi:
- Nhị ca mọi hôm nói cười vui vẻ, hôm nay xem ra có điều gì không vui?
Hùng Tín đáp:
- Hiền đệ không biết, Hùng Tín này ít khi chợt vui, chợt buồn. Gần đây,
vong huynh lỡ phải tên mà mất, Hùng Tín này mất ăn mất ngủ luôn mấy
ngày, nhưng rồi mọi chuyện xếp dặt xong xuôi, coi như bỏ ngoài cửa. Nay
lại gặp chuyện khó nói khác, vốn là chuyết thê (l) chẳng may mắc bệnh
xoàng, thuốc thang vẫn chưa khỏi, vì vậy Hùng Tín này không khỏi có chút
lo lắng.
1 chuyết thê: người vợ vụng về. Tiếng khiêm nhường để chỉ vợ mình, trước
mặt người khác.
Thúc Bảo hỏi:
- Quả là tiểu đệ quên hỏi nhị ca, nhị tẩu vốn thuộc tôn tộc nào, về Nhị Hiền
trang này đã bao lâu?
Hùng Tín đáp:
- Chuyết thê vốn là cháu của đô dốc Thôi Trường Nhân, ngày xưa nhạc phụ
cùng phụ thân Hùng Tín này đi lại với nhau thân thiết, chẳng bao lâu, cả
phụ mẫu đều mất, gia cảnh khốn đốn, lúc này mới về Nhị Hiền trang. Cũng
mừng là nàng vừa hiền vừa lanh lợi, có điều đã lấy nhau bảy tám năm nay
mà chẳng sinh đẻ gì, mãi tới mùa xuân năm nay mới mang thai, tính ra thì
tháng mười một này đã phải sinh, vì vậy có phần lo lắng không yên.
Thúc Bảo lựa lời an ủi:
- Tiểu đệ nghe các cụ ngày xưa nói, sinh con hổ, con lân thường không phải
dễ. Phương chi, trời cũng lựa tướng mà trao điềm lành, theo thời tiết, dưa
đến kỳ sẽ chín, nhị ca cũng chẳng nên lo lắng thái quá!
Trò chuyện chưa dứt, thấy đầy tớ vội vàng chạy vào thưa:
- Ngoài cửa có một nhà sư người Phiên (1) gõ cửa đòi bố thí, đuổi mấy
cũng không đi.
1 "phiên quốc tăng nhân": Có lẽ là nhà sư, người vùng Tây Tạng, theo đạo
Phật thuộc dòng Lạt ma?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.