TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1640

- Dạo trước ở Tây Thục, Trương Sơn Nhân tìm hồn phách của Mai Phi
không ra, do thực lúc ấy Mai Phi nào đã chết. Nay quả cả hai đều qua đời,
hồn thơm vẫn tìm không ra. Phải chăng duyên nợ với trẫm thế là hết rồi
sao?
Hồng Đô tâu rằng:
- Hai vị quý phi tất là không phải người thường, mà là tiên nữ giáng sinh,
nơi ở của các vị tiên nhân rất xa xôi, không dễ tìm. Muốn gặp được, thần
phải thỉnh được các vị thần thông, đi mây về gió, tới tận cùng trời viễn điểu
tìm cho ra tông tích, sẽ xin về tâu lại.

Hồng Đô lại phủ phục khấn vái trước đài. Vận xuất thần khí, cưỡi mây đạp
gió, đi vào chín tầng tiêu hán, thấy trong đám mây đẹp phía trước, có một
con chim anh vũ màu trắng, cánh vỗ dập dờn, cất tiếng người mà rằng:
- Kẻ đi tìm người đến đây rồi!
Hồng Đô thầm nghĩ: "Con chim này biết cả ý người, nhất định là chim thần
tiên rồi!". Bèn cứ theo sau chim mà bay. Chẳng mấy chốc trước mắt, thấp
thoáng một tòa cung điện, chim anh vũ bay vào trong tòa cung điện đó biến
mất. Nhìn rõ, thì thấy:

Đài đao như vẽ
Gác ngọc như bay
Cột cao ngút mây che, sửng sốt hương thơm ngào ngạt
Rèm trong ngời sắc sáng, ngập ngừng khí tốt bời bời
Cao cao chọc mấy tầng trời
Thênh thênh chẳng bến, chơi vơi chẳng bờ
Phải chăng hải thị thẩn lâu(1)
Dẫu rằng Bồng Đảo, Doanh Châu nào bằng.

1 Theo "Tam Tề lược ký": Khi con thẩn, một loài rồng biển, thở hơi thì trên
mặt đại dương kết thành lâu đài gọi là hải thị, tức là thành thị trên mặt
biển.

Hồng Đô đạo sĩ tới trước cửa cung, thấy có một tấm biển lớn bằng ngọc, đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.