TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 167

của đời sau:
*“Tập Đường thi": dùng lại hoàn toàn, hoặc chữa một hai từ, những câu thơ
Đường khác bài, khác tác giả để chấp thành bài mới. Giống hình thức “Tập
Kiều” của ta vậy!
Xuân về, đất khách vẫn lân la
Gặp tết, bâng khuâng lại nhớ nhà
Ôi hỡi, trông vời mây khói nọ
Dài sông xa núi não lòng ta!
Hùng Tín an ủi:
- Hiền huynh chẳng cần phải thương cảm đến thế. Ngày mai, Hùng Tín sẽ
đưa hiền huynh lên đường về với bá mẫu. Đêm nay hãy xin ngủ một giấc
thật ngon lành, sáng mai lên đường sớm.
Thúc Bảo vội hỏi:
- Có thật thế không?
Hùng Tín đáp:
- Hùng Tín một đời chẳng từng thay lời. Chẳng nhẽ lại định nói dối hiền
huynh sao!
Nói rồi vào nhà trong sửa soạn. Thúc Bảo lại càng thấp thỏm, đứng ngồi
không yên. Bọn đầy tớ đùa:
- Tần quý khách từ lúc được viên ngoại hứa cho về quê, mặt mày trông thật
rạng rỡ hẳn.
Thúc Bảo cố tình lên giường nằm ngủ. Vì sao Hùng Tín phải giữ Thúc Bảo
mãi đến nay mới cho về, thì ra từ ngày mùng một tháng mười, mua được
con hoàng phiêu của Thúc Bảo, sau đó được Bá Đương, Huyền Thúy nói
cho biết mọi chuyện, Hùng Tín liền gọi thợ yên ngựa giỏi, theo kích thước
của con hoàng phiêu làm một bộ yên cương thật đẹp, khảm bạc, bịt đồng
hẳn hoi, mãi tới tết nguyên tiêu vừa rồi mới xong, thật tinh xảo, ánh kim lấp
lánh. Lại muốn tặng Thúc Bảo một số vốn lớn, nhưng chỉ sợ Thúc Bảo
không chịu nhận, nên mới làm một cái khăn lớn phủ trùm lên yên ngựa.
Phía sau cái khăn này là một cái túi lớn, bạc đánh thành từng thỏi dẹp bỏ
vào túi buộc lại phía sau yên ngựa, không hề nói gì với Thúc Bảo về số bạc
này, coi như chỉ khăn phủ trên yên mà thôi. Rồi mới dắt con hoàng phiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.